Hạ Hà tự thấy mình là hạng người kiến thức rộng rãi, nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, sau khi Từ Viêm hỏi hắn một câu như vậy, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ khẽ gõ mặt bàn, thần thái tự tại giống như đang chờ đợi cái gì. Cả gian phòng nhất thời sa vào không khí yên tĩnh dị thường, yên tĩnh đến mức có thể rõ ràng nghe được cả tiếng kim đồng hồ.
Khi Hạ Hà sắp không chịu được loại yên tĩnh này, Từ Viêm đột nhiên đứng dậy, trực tiếp đi ra ngoài cửa. Cảnh tượng đột nhiên phát sinh này, thật sự khiến cho Hạ Hà có cảm giác chân tay luống cuống.
- Từ cục, ngươi có ý gì?
Hạ Hà vội vàng hỏi.
- Không có ý gì, ngươi nói rất đúng, ngươi hiện tại cũng không phải tội phạm, nếu nói như vậy, vậy cứ đợi đi, rất nhanh sẽ có người đến đây gặp ngươi.
Sau khi Từ Viêm quẳng lại những lời này liền đi ra ngoài.
Hạ Hà nhanh chóng biết lời nói của Từ Viêm có ý gì, bởi vì Lý Hoa và Lý Đạt, đi theo đoàn luật sư của hóa chất Húc Thịnh, đã xuất hiện trong phòng thẩm vấn.
- Hạ Hà, anh không sao chứ? Bọn họ không làm gì anh chứ?
Lý Hoa gấp giọng hỏi.
- Yên tâm, anh không sao, chỉ có chút chuyện nhỏ mà thôi. Thế nào rồi? Tình hình bên ngoài như thế nào? Bên chỗ đại ca nói gì không?
Hạ Hà hỏi.
- Bên chỗ đại ca không biết, nhưng bên phía Tô Mộc đã đưa ra điều kiện. Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701534/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.