Phùng Bảo khẽ hỏi:
- Chủ nhiệm, chuyện này là sao? Chúng ta không ở trong ủy ban kỷ luật thành phố mà rầm rộ xuống đây, xuống dưới thì thôi, vì sao không thông báo với ủy ban kỷ luật huyện? Chẳng những âm thầm điều tra còn kêu Tô Mộc đến. Không phải tôi nói không được làm như vậy, nhưng tôi muốn biết là có chuyện gì? Làm tốt thì không sao, nếu xảy ra ngoài ý muốn, tiền đồ của chủ nhiệm cũng hết.
Đổng Lưu ngập ngừng nói:
- Đúng vậy! Chủ nhiệm, chúng ta xuống dưới không có cả thủ tục, Bí thư Chu không biết chuyện này, lỡ như . . .
- Không có lỡ với nếu!
Hoàng Hòa Quý trầm giọng nói:
- Đổng Lưu, Phùng Bảo, hai người đi theo ta sớm nhất, ta không sợ nói thật với các ngươi, là Tiêu bí thư kêu ta làm. Vì sao nhằm vào Tô Mộc thì ta không biết, nhưng hai ngươi nhớ kỹ, làm tốt công việc là được.
- Rõ!
Hoàng Hòa Quý nhìn Đổng Lưu, Phùng Bảo, bình tĩnh nói:
- Trước kia chúng ta cũng từng làm chuyện như vậy. Cán bộ cơ sở bây giờ có ai chịu nổi điều tra? Càng đừng nói loại mới ra đời nắm quyền to như Tô Mộc càng không chịu nổi dụ dỗ, giải quyết xong chuyện này là ta bảo đảm các ngươi sẽ nhanh chóng thăng chức.
Phùng Bảo, Đổng Lưu hùa theo:
- Hết thảy toàn dựa vào chủ nhiệm đề bạt.
Hoàng Hòa Quý bước đi:
- Đi, nghỉ ngơi một lúc, bỏ mặc Tô Mộc mấy tiếng đi.
Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700553/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.