Lần đầu tiên Hoàng Hòa Quý gặp chuyện như vậy.
Thân phận Hoàng Hòa Quý là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố phòng tác phong Đảng liêm chính kiến thiết, dù ở trong Thành phố Thanh Lâm cũng là nhân vật không ai dám phớt lờ. Người nào gặp Hoàng Hòa Quý cũng chiêu đãi thuốc thơm rượu ngon. Lúc phá án, nghe tên ủy ban kỷ luật thì không người nào cứng cổ nổi. Còn bây giờ thì sao? Một Tô Mộc chẳng những không e sợ còn hùng hổ hơn cả gã.
Cái gì đây? Là ủy ban kỷ luật đang phá án hay Tô Mộc phá án ủy ban kỷ luật?
Rầm!
Hoàng Hòa Quý chưa kịp nổi nóng thì Đổng Lưu đã phát uy thay:
- Tô Mộc, thái độ của ngươi là sao? Ngươi còn là cán bộ của Đảng sao? Trong mắt của ngươi còn tổ chức kỷ luật không?
Tô Mộc ngồi xuống ghế bên cạnh.
- Đừng giơ ra tổ chứ kỷ luật với ta, nếu theo tổ chức kỷ luật thì ta muốn hỏi Hoàng chủ nhiệm, lúc trước nói là hiệp trợ điều tra.
- Ta không phạm tội, các người đưa ta vào đây là có ý gì? Ngươi có gì muốn hỏi thì hỏi đi, không có gì để nói hãy thả ta ra.
- Còn muốn gài bẫy ta thì xin lỗi, ta không chơi.
- Không có . . .!
Hoàng Hòa Quý ngăn Đổng Lưu lại:
- Đủ rồi!
Hoàng Hòa Quý nhìn Tô Mộc chằm chằm:
- Đúng là hiệp trợ điều tra, nếu vậy chúng ta bắt đầu đi. Đồng chí Tô Mộc, ủy ban kỷ luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700551/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.