Vì còn dư thời gian nên Tô Mộc không kêu Đoạn Bằng đi suốt đêm, từ Thành phố Thịnh Kinh về Thành phố Thanh Lâm đã là buổi tối. Tô Mộc kêu Đoạn Bằng thuê phòng ở lại, từ đây xuất phát về Hắc Sơn trấn khoảng bốn, năm tiếng. Đã lâu Tô Mộc không gặp Chu Từ, hắn nhớ nàng.
Trong di động truyền ra giọng Chu Từ khêu gợi:
- Tướng công, sao nhớ đến gọi cho người ta rồi? Hay không nỡ để người ta tiếp tục ở trong lãnh cung?
Tô Mộc nói:
- Đừng nói nhảm, nếu không muốn gặp anh cứ nói thẳng, anh đi ngay.
Giọng Chu Từ cao vút:
- A? Tướng công đang ở đâu?
Tô Mộc tùy ý nói:
- Em cứ nói đi, anh đang ở bên ngoài nhà hàng Nhã Trúc.
- Chờ, đến ngay!
Chu Từ cúp máy.
Hiện giờ nhà hàng Nhã Trúc lại trở về tay Chu Từ, tuy quá trình thu mua hơi cực nhọc nhưng kết quả tốt đẹp. Nhà hàng Nhã Trúc chưa kinh doanh, còn đang trang hoàng sửa sang. Cửa hàng này ở trong tay Phùng gia chẳng những không lời tiền mà còn thành cục nợ.
Người Phùng gia bất đắc dĩ định bán của nợ đi, Chu Từ chọn ngay lúc đó mua lại. Nhưng vì đoạn thời gian đó quản lý không tốt, nhà hàng Nhã Trúc mù mịt chướng khí. Chu Từ không cho phép tâm huyết một tay cô tạo ra bị phế bỏ, nên dỡ bỏ hết trang hoàng lại, thay máu cho nhà hàng Nhã Trúc.
Chu Từ có tự tin tuyệt đối khi nhà hàng Nhã Trúc lại xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700545/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.