Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến ngay.
Tô Mộc nghi ngờ có phải điện thoại của hắn bị nghe lén không, nếu không tại sao Trịnh Đậu Đậu đến ngay lập tức vậy? Nhưng mặt Trịnh Đậu Đậu lạnh băng làm Tô Mộc không đoán ra suy nghĩ trong đầu nàng. Thôi kệ, Trịnh Đậu Đậu sẽ không hại hắn.
Tô Mộc lên xe, cười nói:
- Đậu Đậu, em có thể đừng xuất quỷ nhập thân vậy không? Làm người ta khó mà đề phòng.
Trịnh Đậu Đậu đánh trống lảng:
- Tài xế của anh không tệ.
- A?
Tô Mộc nhìn theo hướng Trịnh Đậu Đậu hếch cằm, sau xe có chiếc xe của hắn theo đuôi không xa không gần. Tính cảnh giác của Đoạn Bằng rất cao, dù không có Tô Mộc ra lệnh vẫn theo đuôi.
Tô Mộc cười nói:
- Trước kia từng làm lính.
Trịnh Đậu Đậu lạnh nhạt nói:
- Người lính này không đơn giản.
Đúng là không đơn giản, lính trinh sát không phải ai cũng làm được, huống chi Đoạn Bằng không phải loại bình hoa mà trải qua rèn luyện. Đoạn Bằng là người của Tô Mộc, hắn có thể suy xét xem nên sắp xếp gã vào đâu. Đoạn Bằng không thể cứ đi theo Tô Mộc mãi được, khi đến lúc cần thả gã đi, ví dụ vào cục công an.
Đầu óc Tô Mộc suy tính nhanh.
Hạt giống nên được trồng sớm, nảy mầm mới nhanh lúc muốn trồng mới bắt tay vào làm thì quá muộn.
Tô Mộc tò mò hỏi:
- Không nói mấy chuyện này. Đậu Đậu, sao em còn ở thịnh Kinh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700535/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.