Khi Trịnh Đậu Đậu bưng trà vào phòng, Tô Mộc vẫn không hề ngừng lại, thậm chí cũng không bị cô làm ảnh hưởng, tiếp tục báo cáo lên. Mà Trịnh Vấn Tri ban đầu vốn thật thoải mái, càng nghe vẻ mặt càng thêm ngưng trọng. Những lời Tô Mộc nói ra mỗi câu đều nhất châm kiến huyết, mỗi quy hoạch đều hoàn mỹ xác thực tinh tế vô cùng.
Nếu thật sự dựa theo quy hoạch này, trấn Hắc Sơn tuyệt đối có thể trở thành điểm tăng trưởng kinh tế của huyện Hình Đường thậm chí là của thành phố Thanh Lâm.
- Đậu Đậu, thế nào? Trên lầu nói chuyện ra sao?
Trịnh Mục kéo tay Trịnh Đậu Đậu gấp giọng hỏi.
- Muốn biết?
Trịnh Đậu Đậu hỏi.
- Muốn!
Trịnh Mục vội vàng gật đầu.
- Muốn biết thì anh tự bưng ấm trà đi vào.
Trịnh Đậu Đậu nói xong liền xoay người rời đi, lưu lại vẻ mặt vô cùng sốt ruột lại vô cùng bất đắc dĩ của Trịnh Mục.
Cuộc nói chuyện giữa Tô Mộc cùng Trịnh Vấn Tri thật thuận lợi, những gì Trịnh Vấn Tri muốn biết Tô Mộc đều hội báo rõ ràng. Thái độ nói chuyện thật tự nhiên, làm Trịnh Vấn Tri không khỏi nhớ kỹ tên của hắn.
- Tô Mộc, tôi nhìn trúng cậu, hi vọng lần sau khi gặp lại, cậu có thể gây niềm vui lớn hơn nữa cho tôi.
Trịnh Vấn Tri đạm mạc nói.
- Cháu cam đoan, nhất định!
Tô Mộc gật mạnh đầu.
- Vậy là tốt rồi, đi thôi, đi ăn cơm.
Trịnh Vấn Tri đứng dậy đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700400/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.