Nếu như thích chẳng lẽ cậu không nghe nói qua một câu, trong lòng không muốn thì đừng ném cho người khác. Cậu không thích buôn bán, lại làm cho Trịnh Mục đi làm, cậu cảm thấy làm vậy là đúng sao?
Ngữ điệu Trịnh Vấn Tri chợt thay đổi.
Đến, đang ở chỗ này chờ lên!
- Trịnh bí thư, trước khi cháu tới đã nghe Trịnh Mục nói qua nguyên nhân. Cháu cũng không ngờ sẽ lấy chuyện như vậy gặp mặt ngài. Theo công mà nói ngài là lãnh đạo của cháu, cháu hẳn nên tôn trọng ngài. Theo tư mà nói ngài là cha của bạn thân cháu, cháu hẳn nên kính ngưỡng ngài. Nhưng về tương lai của Trịnh Mục, con đường mà hắn muốn đi, cháu cũng phải nói ra suy nghĩ của mình.
- Đúng vậy, trong lòng không muốn thì không nên buộc cho ai, nhưng cho tới bây giờ cháu chưa từng nghĩ tới quấy nhiễu tương lai của ai, quyết định tiền đồ của ai. Một người nếu như nói ngay cả giấc mộng của mình cũng không có quyền lực thực hiện, vậy người đó sống trên đời này thật quá thất bại. Cháu nghĩ muốn làm việc cho dân, muốn thực hiện khát vọng trong lòng, vì thế cháu lựa chọn tham chính.
- Trịnh Mục vốn không thích tham chính, lý tưởng của hắn chính là kiếm tiền, đem tiền biến thành ký hiệu, hưởng thụ khoái cảm an bài tiền. Cho nên Trịnh Mục lựa chọn theo thương, đối với việc này cháu thật bội phục hắn. Tuân Tử nói qua “Biết cái gì nên bỏ, gỗ mục không gãy, bám riết không tha, vàng đá có thể mòn”. Trịnh bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700399/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.