Tô Mộc gật đầu, nói:
- Được.
- Vậy đi, anh đi đây.
Trịnh Kinh Luân lái xe đi.
Tô Mộc đứng bên ngoài nhà hàng Đế Hào nhìn xe hơi khuất xa, cười thoải mái. Bữa cơm trưa nay tuy bị con rệp Hoàng Xán quấy rầy nhưng kết quả viên mãn, chuyến đi Thành phố Thịnh Kinh Tô Mộc có bước khởi đầu tốt đẹp.
Nghĩ đến Hoàng Xán là Tô Mộc nhớ tới lúc đi ra mấy người kia không ở bên ngoài toilet, không biết nha đầu Ngụy Mạn làm việc thế nào. Tô Mộc không rành lai lịch Ngụy Mạn, nhưng nếu cô dám vỗ ngực bảo đảm thì sẽ làm được.
Tô Mộc gọi điện thoại:
- Khả Khả, đang ở đâu vậy?
Giọng Tô Khả trong trẻo như vàng anh hót vang lên:
- Anh, em không sao. Em và Ngụy Mạn, Ôn Ly ở chung, chúng em rất tốt.
- Không có việc gì thì tốt.
Tô Mộc do dự một lúc, nói:
- Đư di động cho Ngụy Mạn đi, anh có việc muốn hỏi.
- Vâng.
Ngụy Mạn luôn lạnh nhạt nói:
- A lô, em là Ngụy Mạn.
Tô Mộc hỏi:
- Ngụy Mạn, anh muốn biết Hoàng Xán sẽ bị xử lý thế nào?
Ngụy Mạn lạnh nhạt nói:
- Anh sợ có rắc rối, sợ bị trả thù đúng không? Nếu vậy thì yên tâm, Hoàng Xán không có cơ hội đó.
Tô Mộc không ngờ Ngụy Mạn thông minh như vậy, hắn chưa nói ra cô đã đoán được.
- Vậy sao?
- Đúng vậy!
Ngụy Mạn ngừng một lúc, nói tiếp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700267/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.