- Anh có gì muốn biết cứ việc hỏi, đừng mãi nhìn chằm chằm vào tôi. Dù anh không đói bụng, tôi đã đánh nhau nửa ngày rồi, cũng nên ăn chút đồ vật gì đi.
Tô Mộc đánh vỡ không khí xấu hổ, khẽ cười nói.
Ba!
Lý Nhạc Thiên vỗ bàn, lớn tiếng nói:
- Vừa rồi anh nói là thật sao? Khối tỳ ấn này là hàng thật? Nếu mua đừng nói mấy trăm, ngay cả mấy ngàn cũng không mua được?
- Nếu không tin tôi anh còn cần mua làm gì.
Tô Mộc nhướng mày nói.
- Ha ha, lần này tôi thật sự là kiếm được rồi, mấy trăm đồng mua được hàng thật, nếu lấy về đưa cho ông nội, ông tuyệt đối sẽ thích.
Lý Nhạc Thiên kích động nói.
- Yên tâm đi, cam đoan là hàng thật! Nhưng tỳ ấn này có một đôi, bỏ đi, có thời gian tôi sẽ giúp anh tìm xem.
Tô Mộc tùy ý nói.
- Đủ huynh đệ!
Lý Nhạc Thiên cười to nói:
- Không nghĩ tới tôi đi huyện Hình Đường một chuyến còn gặp được huynh đệ hợp tính như anh, không cần nói gì nữa, bữa ăn này tôi mời, chúng ta không say không về!
- Chiều nay tôi còn có việc, uống với anh một chút mà thôi.
- Thật sự là mất hứng.
Tô Mộc thản nhiên cười, Lý Nhạc Thiên cũng không kiên trì, hai người vừa uống vừa trò chuyện. Sau khi ăn xong, Lý Nhạc Thiên đứng dậy nói:
- Huynh đệ, tôi thật sự có việc phải lập tức trở lại thủ đô. Đây là số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700087/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.