Phanh!
Tê!
Khung xương toàn thân như bị vỡ vụn, đau đớn khó thể chịu được truyền khắp toàn thân, sau lưng Tô Mộc dán sát đường cái trượt ra thật xa, trên trán tuôn đẫm mồ hôi, miệng phát ra tiếng rên thống khổ.
Gãy xương sườn rồi!
Trong nháy mắt ngã xuống đất, Tô Mộc rõ ràng nghe được thanh âm tiếng xương sườn bị gãy, đau đớn toàn tâm khiến cho hắn muốn giãy dụa đứng lên nhưng không cách nào nhúc nhích.
- A! Tô Mộc, anh không sao chứ?
Trong tiếng thét chói tai, cô gái bị Tô Mộc ôm vào trong ngực quay đầu, không hề để ý tới mái tóc xõa tung rối bù, thần sắc lo lắng cúi đầu hô.
- Khụ khụ!
Tô Mộc thở dốc ho khan hai tiếng, lộ ra hàm răng trắng tinh, cười khổ nói:
- Cũng may, tạm thời không chết được! Nhưng Diệp đại tiểu thư, nếu cô còn không đứng dậy, chỉ sợ tôi sẽ bị cô đè chết.
- A! Thật xin lỗi!
Diệp Tích vội vã đứng lên, trên người nàng mặc bộ áo trắng, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất ôn nhã bây giờ đã mất đi vẻ bình tĩnh ngày thường, chỉ còn lại vẻ sốt ruột.
- Tôi đỡ anh đứng lên!
- Đừng động tôi!
Tô Mộc vội nói:
- Hình như tôi bị gãy xương sườn, giúp gọi xe cứu thương.
- Được, anh chờ một chút!
Diệp Tích nhìn vầng trán đẫm mồ hôi của Tô Mộc, vội vàng chạy vào vỉa hè, sốt ruột lấy di động gọi điện thoại.
- Tô Mộc, anh đợi thêm lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700064/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.