Tựa truyện có lẽ hơn lạ và người ta nghĩ ngay đến một bài quảng cáo bán hàng hay một bài đăng tin về từ thiện, nhưng thật ra thì không phải như vậy. Quần áo cũ như một cái gì đó trừu tượng về ký ức, về những đó đã từng rất đẹp rồi trở nên cũ kỹ, dù vậy nó cũng từng có khoảng thời gian huy hoàng nhất, được người mang trên mình, cùng họ trải qua vui buồn lẫn lộn.
Câu chuyện kể về những ký ức của nữ nhân vật chính, là thanh xuân của cô cũng là cái gì đó vừa vui vừa buồn, có thể phụ nữ không có thùng dụng cụ, không có bồn cầu tự hoại, hay thậm chí là bàn trang điểm nhưng cô ấy nhất định phải có một tủ quần áo. Nói cách này hay cách khác, đó là nơi để cô ấy cất giữ những thứ quý giá nhất, thanh xuân là khoảng thời gian yêu thương nồng đậm, rồi hoài bão với lý tưởng cao cả, nhưng tất cả rồi cũng sẽ êm đềm khi ta đến một độ tuổi nào đó. Quần áo cũ so với quần áo mới chẳng khác gì nhau mấy, vì chúng cũng từng là mới, từng được yêu thương đến mức nào.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.