Ngày tháng bận rộn trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác Khương Tiêu Tiêu đã mở tiệm được gần một tháng, việc kinh doanh cũng càng ngày càng tốt, cô cũng dần quen thói sáng sớm thức dậy mở quán, đến giữa trưa sẽ nghỉ ngơi một lát, buổi chiều thì chuẩn bị cho hôm sau.
Hôm đó, Khương Tiêu Tiêu đang ngủ trưa ở trên lầu, đột nhiên bị một tiếng gõ cửa đánh thức, cô vội mặc quần áo vào rồi xuống lầu mở cửa, phát hiện là bà chủ quán ăn nhẹ và một phụ nữ mang vẻ mặt sốt ruột.
"Bác gái, có chuyện gì vậy?"
"Cô gái, hôm nay cháu có gặp Thiến Thiến không?" Bác gái chủ quán hỏi.
Là cô bé mà mỗi khi mẹ đi làm sớm sẽ đến quán ăn hoành thánh nhỏ, Khương Tiêu Tiêu gật đầu: "Hôm nay trước khi đi học, con bé có đến đây ăn sáng."
"Ôi, hôm nay Thiến Thiến không tới trường!" Bà chủ quán nói. "Giáo viên gọi cho mẹ nó, hỏi sao hôm nay nghỉ học không phép, mẹ nó mới biết chuyện."
"Cô gái, con bé có nói gì với cháu không?" Mẹ Thiến Thiến hỏi, nhìn bà có vẻ mệt mỏi, ắt hẳn là vì sốt ruột, tóc tai tán loạn, còn đang mặc đồng phục của nhà máy.
"Hôm nay em ấy không nói gì cả, vừa ăn xong hoành thánh nhỏ thì lập tức rời đi." Khương Tiêu Tiêu nói. "Cô, cô bình tĩnh, đã báo công an chưa? Có đi hỏi thăm mọi người xung quanh đây chưa?"
"Đã báo công an rồi, nhưng chỉ biết con bé đi về phía trường học mà thôi." Người mẹ tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-sang-cua-ba-ngoai/3498702/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.