Âm nhạc êm ái, lững lờ phiêu bồng trong căn phòng u ám, giữa phòng là một cái bánh gato lớn, cắm 4 cây nến lung linh, ánh sáng phác họa ra hai người ngồi ở hai bên là Phong Diệp Nhiên và nhóc con Phong Hoa 12 tuổi. Phong Hoa mặc một cái áo len cũ màu lam đậm, đội chiếc vương miệng bằng giấy, phía sau nó là một cây giáng sinh nho nhỏ, được tô điểm bởi các quà tặng đáng yêu. Một con gấu teddy vô cùng dễ thương ngồi bên cạnh nó, đây là quà Phong Diệp Nhiên tặng cho nó năm nó 3 tuổi. Quà tặng năm nay là một cái xích đu nhỏ.
Đây là sinh nhật 4 tuổi của Phong Hoa, tuy rằng ngoài cơ thể là 12 tuổi của nhân loại, nhưng trí thông minh đã vượt xa số tuổi ấy. Ở suốt 4 năm trong viện nghiên cứu, nhà của nó chính là căn phòng nhỏ bé, hắc ám, kín mít này, mỗi ngày Phong Diệp Nhiên đều ở đây với nó, mỗi tuần dẫn nó ra ngoài, dạo quanh chốc lát ở dốc núi phụ cận không người.
“Phong Hoa, sinh nhật vui vẻ.” Phong Diệp Nhiên nhẹ giọng chúc.
Anh nhìn đứa nhỏ với tướng mạo khá tinh tế, da dẻ trắng nõn, đôi mắt lấp lánh, tâm trạng anh rất tốt, không hay biết bản thân đang cười hạnh phúc thế nào.
Phong Diệp Nhiên mới vừa nói “Sinh nhật vui vẻ”, Phong Hoa liền mỉm cười thật tươi.
Phong Diệp Nhiên cảm thấy nụ cười của Phong Hoa tựa như một bông hoa nở rộ —— bởi vì trong chớp mắt nó cười, sàn nhà bình thường không có gì lạ bỗng dâng lên những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat/96079/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.