Trời chiều muộn khi người phụ nữ quay trở lại căn phòng mà bà sắp xếp cho vị khách của mình, ngạc nhiên vô cùng khi ông ấy bây giờ đã có thể đứng lên, và ông đang tựa người vào chiếc bàn nhỏ cạnh giường mà ngắm nghía những chiếc đèn lồng hình quả bí. Ông ấy chìm đắm trong suy nghĩ của mình sâu đến mức không để ý đến sự hiện diện của bà, mãi cho đến khi bà đằng hắng một cái và đóng cửa phòng lại.
"Chào buổi chiều." Ông cất tiếng, giọng trầm và khàn.
"Chào buổi chiều." Người phụ nữ đáp lại. "Cậu dường như có vẻ rất thích thú với mấy chiếc đèn ma [1]."
"Phải. Chúng trông rất thích hợp cho lễ Halloween." Johannes chậc lưỡi. "Nhưng tôi tin mùa lễ đó đã qua lâu rồi nhỉ?"
"Ồ, vâng, nhưng ta luôn cố gắng giữ căn nhà mình trong tinh thần Halloween, quý ông ạ." Người phụ nữ ngâm nga, ra chiều tự hào, vừa nói vừa khoanh tay trước ngực và ưỡn thẳng lưng, làm dáng người bà càng được tôn lên dưới bộ đầm dài bó sát mà bà vẫn thích mặc. Johannes phải bật cười:
"Đúng thật là như vậy."
"Mấy chiếc đèn này đẹp hơn nhiều khi đêm xuống." Người phụ nữ nhấc lấy một quả bí và xoay phần mặt được đẽo khắc ngộ nghĩnh của nó ra, nhoẻn miệng cười rộng, "Càng lộng lẫy hơn khi được thắp sáng. Chiếc này trông hệt như con trai ta."
"Ồ. Hay thật..."
Johannes bình phẩm, và ông nhướn một chân mày lên. Người phụ nữ này có chút lập dị, lập dị theo cách nền văn hóa đại chúng thường vẽ nên những câu chuyện ma, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-o-berlin/218520/chuong-13.html