Chương trước
Chương sau
Cửa phòng bị Quan đại thái thái đẩy ra, liền nhìn thấy Lôi Đình Đình ánh mắt lóe ra vui vẻ nhìn Dạ Dao Quang, giống như sự ỷ lại của hài tử đối với mẫu thân. Thấy vậy Quan đại thái thái cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Ta đã nói Đình tỷ nhi làm sao có thể đối với ngươi xa lạ.”
“Ta vừa mới cùng Đình tỷ nhi chơi trò chơi, đem cửa sổ đóng lại, trước đây khi ở nhà chúng ta cũng thường như thế, quả nhiên nàng đã nhớ lại ta.” Dạ Dao Quang cười đem dấu vết sự tình vừa xảy ra cất giấu.
“Không có việc gì thì tốt rồi.” Quan đại thái thái gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
“Nhưng là có một chuyện...” Dạ Dao Quang có chút chần chờ.
“Ôn phu nhân có chuyện gì cứ nói, ta là người thẳng tính, không cần cố kị.” Quan đại thái thái vội vàng nói.
“Chính là Đình tỷ nhi trên người có một bùa bình an.” Dạ Dao Quang nhìn sang cổ Lôi Đình Đình, “Quan đại thái thái cũng biết ta thông hiểu huyền học thuật, bùa bình an kia mặt trên có ngày sinh tháng đẻ của Đình tỷ nhi. Ngày sinh tháng đẻ của một nữ nhi không tùy ý tiết lộ, ta liền không thấy bùa bình an trên người Đình tỷ nhi.”
“Đúng là có một lá bùa như vậy.” Quan đại thái thái suy nghĩ một chút liền gật đầu, “Nhưng là Đình tỷ nhi đến ngày thứ hai, lúc đó có nha hoàn phụ trách Đình tỷ nhi tắm rửa có thể bị ngâm nước, người này trong phủ của ta, Ôn phu nhân cứ yên tâm đi, ta đi gọi nha hoàn đi tìm.”
Nói xong, Quan đại thái thái liền vẫy vẫy tay với nha hoàn bên cạnh, sau đó phân phó nàng trở về tìm rồi đưa Dạ Dao Quang cùng Lôi Đình Đình dẫn tới nhà ăn. Dạ Dao Quang có chút bất động. Phù triện nàng làm ra làm sao có thể nhiễm nước, có Ngũ hành chi khí bao bọc, nước lửa thông thường đều không thể xâm nhiễm.
Nhưng là nhìn Quan đại thái thái thản nhiên như vậy, rất rõ ràng như nàng suy nghĩ, Quan đại thái thái không biết chuyện, chỉ có thể nói hạ nhân trong phủ có người khác ngầm cài vào, đây cũng là điều cực kỳ bình thường, vì thế nàng cũng không đem loại chuyện phức tạp này nói cho Quan đại thái thái.
Bất quá, Dạ Dao Quang cầm bùa bình an trong tay nhìn, vẫn là nói: “Đại thái thái, đây không phải là bùa bình an ta cho Đình tỷ nhi.”
Quan đại thái thái loại là người thông minh, chỉ câu nói đầu tiên liền hiểu rõ ý của Dạ Dao Quang, là nói: “Chỉ sợ hạn nhân trong phủ ta tay chân vụng về tìm sai rồi, ta sẽ bảo họ tìm cẩn thận một chút.”
Dạ Dao Quang nghe hiểu rõ Quan đại thái thái ý tứ, liền gật đầu. Quan đại thái thái chưa hẳn biết được phương diện này nên không phải loanh quanh lòng vòng, nhưng nàng biết có người có ý đồ với Lôi Đình Đình. Đối phó quỷ thì Quan đại thái thái tất nhiên là không có khả năng, nhưng đối phó với người trong lòng có ý xấu ở nội viện, Dạ Dao Quang vẫn là tin Quan đại thái thái ra tay. Tuy rằng là lần đầu tiên tới phủ, qua tính khí của hạ nhân Quan gia có thể nhìn ra được Quan đại thái thái là chính mình thống trị nội viện.
Ở Quan gia dùng xong bữa trưa, Dạ Dao Quang liền thừa dịp đang ở một mình mang theo Lôi Đình Đình trở về phủ của mình, sau khi dỗ Lôi Đình Đình ngủ, Dạ Dao Quang cũng không có nghỉ trưa, mà ngồi ở bàn trang điểm trầm tư.
“Dạ cô nương, ngươi đang nghĩ cái gì?” Nguyệt Cửu Tương nghi hoặc, nàng nguyên vốn tưởng rằng, Dạ Dao Quang vừa trở về sẽ thẩm vấn nữ quỷ vừa bắt kia.
“Ta đang nghĩ, có hay không người muốn thả cần câu câu con cá là ta.” Dạ Dao Quang cũng không giấu diếm.
Nguyệt Cửu Tương suy nghĩ một chút liền hiểu rõ ý của Dạ Dao Quang: “Dạ cô nương là ám chỉ nữ quỷ này là có người cố ý đưa đến tay của ngươi.”
“Nếu là ta không sai, bọn họ sớm định ra kế hoạch, là để nữ quỷ dung hợp Đình tỷ nhi hồn phách, lấy thân phận Đình tỷ nhi phái tới ẩn núp ở bên cạnh ta.” Đi theo Ôn Đình Trạm lâu, tính nàng lại lười nhác, mọi việc có thể dùng tai mắt mà thấu triệt.
Nếu như một con quỷ chiếm cứ thân thể một người, Dạ Dao Quang tự nhiên là liền qua đó có thể thấy được manh mối, Lôi Đình Đình chính là hồn phách không đầy đủ như người bình thường, nếu là người này hồn phách dung hợp với hồn phách của Lôi Đình Đình, dùng thêm bí pháp, nàng muốn nhìn ra liền căn bản không có khả năng. Giống như chính nàng dung hợp Dạ Dao Quang nguyên chủ hồn phách, cho dù là nàng không phải chiếm đoạt, nguyên chủ từng đã lưu lại một tia thần hồn, lại cam nguyện thành toàn cho nàng, dung hợp đến thân thể của nàng, cho nên nàng có được toàn bộ trí nhớ của nguyên chủ.
Cũng bởi vậy, trừ Nguyên Ân, Hư Cốc, Thiên Cơ cùng Nguyên Đỉnh không thể, liền ngay cả Vân Lạp tu vi cực cao cũng nhìn không ra.
“Chẳng qua bọn họ không tính đến khả năng Dạ cô nương dùng thuật pháp bảo vệ tàn hồn Đình tỷ nhi.” Nguyệt Cửu Tương nhất thời hiểu rõ nghi hoặc trong lòng Dạ Dao Quang, “Đã biết rõ một kế bất thành, không có lui lại, tất nhiên là sẽ có hai kế, bằng không nữ quỷ này cũng sẽ không thể cố ý lộ ra dấu vết lớn như vậy. Bọn họ là cố ý để nó bại lộ ở trước mặt Dạ cô nương là vì sao?”
“Bởi vì bọn họ đủ hiểu ta.” Dạ Dao Quang cười khổ nói, “Hiểu biết ta thích xen vào việc của người khác. Cho nên, ta mới không có tức khắc đi thẩm vấn nữ quỷ kia, ngươi chẳng phải đã nhìn ra, là một nữ quỷ sạch sẽ. Dựa theo tác phong làm việc của ta, bất luận nó sau lưng có hay không người sai sử, ta đều sẽ lựa chọn đưa nó tiến vào luân hồi, chỉ sợ tìm được nữ quỷ này, bọn họ cũng là mất tâm tư.”
Muốn siêu độ, không thiếu được phải giải oán hận, quỷ hồn đều có oán hận hoặc là nguyên nhân đặc thù đủ để hình thành. Muốn đưa vào luân hồi, phải tiêu trừ oán khí cùng lệ khí. Vậy không tránh được phải nghe một chút chuyện xưa, đây rõ ràng sắp xếp cho nàng.
“Một khi đã như vậy,  không bằng đem nó thả ra.” Nguyệt Cửu Tương đề nghị nói.
“Tuy đây rõ ràng là mưu tính với ta, nhưng ta muốn nhìn xem có thể tương kế tựu kế hay không.” Chính là nghĩ tới điểm này, Dạ Dao Quang mới do dự, “Ta không thể để cho bọn họ phối hợp suôn sẻ.”
“Bọn họ?” Nguyệt Cửu Tương không hiểu?
Dạ Dao Quang lúc này mới nhớ tới Nguyệt Cửu Tương chưa biết tới sự tình Nguyên Đỉnh, bởi vì với tu vi của Nguyên Đỉnh, lại là người tới không có ý tốt, cho nên Dạ Dao Quang không dám có chút đại ý, đã đem Âm châu dùng Ngũ hành chi khí phong bế lại, chính là sợ hãi Nguyên Đỉnh phát hiện bên người nàng mang theo một nữ quỷ. Vì thế nàng đem Nguyên Đỉnh sự tình không giấu diếm nói cho Nguyệt Cửu Tương.
Cuối cùng, nàng lại nói: “Cửu Tương, chỉ sợ hại chết mẫu tử các ngươi chính là người để nữ quỷ này tới, bọn họ sau lưng chính là Nguyên quốc sư.”
“Ta mặc kệ bọn họ là ai, ta chỉ muốn người hại chết mẫu tử chúng ta trả nợ bằng máu.” Nguyệt Cửu Tương trầm mặc một lát mới nói.
Dạ Dao Quang trong lòng cũng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu là Nguyệt Cửu Tương cố ý muốn trả thù Nguyên quốc sư, chỉ sợ Dạ Dao Quang một trăm năm cũng đều làm không được, mà nếu là muốn giải quyết người xuống tay kia, Dạ Dao Quang cảm thấy không bao lâu liền có thể.
“Chờ A Trạm trở về, ta cùng với chàng thương nghị một phen.” Dạ Dao Quang suy nghĩ một chút nói.
Sau đó, Dạ Dao Quang lại phát ngốc trong chốc lát. Ôn Đình Trạm giờ Thân bãi triều đúng giờ trở về, sau khi tắm rửa thay áo, không thấy Dạ Dao Quang ở trong thư phòng liền mới đi tìm: “Dao Dao của ta ở đây buồn rầu gì thế?”
“Gặp được một chuyện, đang chờ chàng trở về quyết định.” Dạ Dao Quang đem chuyện ở Quan gia phát sinh nói cho Ôn Đình Trạm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.