So với ngọn núi Thái Sơn mạnh mẽ này thì thân mình Lưu Y quá nhỏ bé, làm sao có thể chống đỡ được. Cơn đau đớn nhanh chóng lan ra toàn thân thể của cô, như thuỷ tinh mỏng manh tan vỡ, đến nỗi thiếu chút nữa thì ngất đi.
Mà Quách Tử Tôn sau khi phá đi lớp màng quý giá, liền phát hiện ra cơ thể Lưu Y đang tỏa ra hương thơm ngọt ngào, thuần khiết, như kích thích thần kinh hắn đến đỉnh điểm.
Không cho Lưu Y có thời gian thở gấp, Quách Tử Tôn
điên cuồng cắn nuốt tất cả thuộc về cô, ánh mắt đục mờ lẫn hơi thở trầm khàn:
“Chết tiệt! Sói con, em đừng siết chặt lấy tôi như vậy!”
“Ư…ư…m…dừng lại…mau dừng lại…”
Từng đợt va chạm lại đưa đến những âm thanh ám muội, tiếng rên của Lưu Y cùng với thanh âm gầm nhẹ trong cổ họng của Quách Tử Tôn tựa như một bản hòa âm.
Trong không khí tràn ngập mùi vị ái tình, nóng bỏng.
Khuôn mặt Lưu Y ngày càng tái nhợt, mồ hôi trên trán không ngừng chảy xuống. Dục vọng của Quách Tử Tôn quá lớn, động tác lại quá mạnh mẽ làm cô không thể nào tiếp nhận nổi.
Mỗi lần cuồng bạo lại khiến cô thêm đau đớn, không ngăn nổi những tiếng rên rỉ, van xin.
Cổ họng Lưu Y như muốn rách ra, khô đến cháy bỏng sức lực để giãy giụa cũng dần cạn kiệt. Quách Tử Tôn vẫn như cũ không chịu buông tha cô, liên tục từng đợt va chạm mãnh liệt, đánh vào điểm mẫn cảm sâu bên trong, chỉ hận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-thong-linh-nha-ngai-co-soi/3079000/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.