Gần 12 giờ đêm cả tòa biệt thự vẫn còn sáng đèn, cánh cửa lớn từ từ hé mở, Uri điều khiển xe chạy thẳng vào bên trong. 
Người làm đều thức trực ở phòng khách, vừa thấy xe của Quách Tử Tôn về đến liền chạy vội ra hầu hạ. 
Một người phụ nữ trung tuổi trực tiếp tiến đến cởi bỏ áo khoác trên người hắn. 
“Lưu Y đã ngủ chưa?” Ánh mắt Quách Tử Tôn hơi hướng lên tầng. 
“Đầu tối là tiểu thư đã lên giường đi ngủ rồi thưa ngài!” Bà ta cúi đầu cung kính nói. 
Vẻ mặt Quách Tử Tôn nghe xong có chút không đành lòng, cứ tưởng thiếu hắn cô sẽ phải trằn trọc khó ngủ lắm chứ? Sao mới đó đã quên người rồi. 
“Nhưng hình như tiểu thư gặp phải ác mộng, giật mình tỉnh giấc đến hai lần. Tôi có vào hỏi thăm nhưng tiểu thư đều nói không sao.” 
Quách Tử Tôn lẳng lặng đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Câu trước vừa nghe đã muốn giận cô câu sau đã thấy đau lòng. Hôm nay là đêm trăng rằm, hai lần trước mà hắn chứng kiến cũng vậy. Cứ hễ vào đêm trăng rằm là cô đều gặp phải ác mộng, dáng vẻ vô cùng thống khổ. 
Đúng lúc này người giúp việc bê đến một ấm trà an thần, Quách Tử Tôn phất tay, ra hiệu cho tất cả mọi người lui ra. 
Uri sau khi uống một ngụm, lên tiếng nói: 
“Thống lĩnh người của Thiên Sát cử đi không chỉ có Hoạ Tuyết và ba tên truyền tin, La Kỳ tra ra đã có đến 10 tên rồi, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-thong-linh-nha-ngai-co-soi/3078970/chuong-86.html