Phó Tạ dán mặt lên trên bụng Hàn Anh, trái tim của hắn tràn ngập một loại cảm giác giống như đau xót không phảiđau xót giống như chát không phải chát, trái tim của hắn tựa như ngâmvào trong nước ấm áp, ấm áp mà yên tĩnh...
Trong bụng Hàn Anh là huyết mạch của hắn, là thịt trong xương, cốt nhụctrong xương của hắn và Hàn Anh, gắn kết chặt chẽ không thể tách rời giữa hắn và Hàn Anh...
Từ nay về sau, bọn họ là một nhà ba người thân thiết nhất trên đời, hắnmuốn trở nên cường đại hơn, vì thê nhi của mình mà che gió che mưa...
Hàn Anh cảm giác Phó Tạ dị thường, trái tim bỗng dưng trở nên mềm mại,đưa tay nhẹ nhàng lướt nhẹ qua tóc dài xõa xuống của Phó Tạ, cảm thụ cảm giác mát lạnh trơn trượt
Đây là nam nhân nàng yêu nhất trên thế giới này, nàng biết nàng thươnghắn, Hàn Anh muốn sưởi ấm cho hắn, muốn trợ giúp cho hắn...
Nàng nhắm mắt lại, cố gắng đè nén xao động cả thể xác và tinh thần.
Khi Hàn Anh tỉnh lại, phát hiện trên giường chỉ có một mình nàng, trongphòng ngủ dường như rất ấm áp, thế nhưng bên ngoài chẳng biết đã nổigió từ lúc nào, gió quá lớn, thổi nhánh cây bạch dương trong nội việnphát ra tiếng “rặc rặc”, làm trong lòng Hàn Anh lành lạnh, trên ngườicũng rất lạnh, bởi vì bụng quá lớn nên phải nằm nhiều, xương sống thắtlưng lưng đều đau, xương cốt thì mỏi nhừ.
Trong lòng nàng không phải không ủy khuất —— đi nửa năm, vừa về nhà liền không ở trong nhà bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2240927/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.