Từ Xán Xán rất nhanh liền tỉnh táo lại, vén rèm cửa lên tiến vào nội thất.
- Cha.
Nàng cười hì hì gọi phụ thân đang dùng rượu trắng rửa ngân châm.
- Con làm cho cha tấm áo choàng nè, cha thử xem.
Từ Thuận Hòa vừa bận bịu vừa tiếp chuyện với con gái:
- Chờ một chút.
Thu dọn ngân châm vào hộp, Từ Thuận Hòa cười tủm tỉm hỏi con gái:
- Lần này sẽ không phải lại lãng phí vật liệu may mặc chứ?
Từ Xán Xán nhíu mày:
- Sao có thể ạ? Con có làm cho Nghi Xuân một bộ áo lót để luyện tay trước đấy.
Sau khi mặc áo choàng mới mà con gái làm, Từ Thuận Hòa luôn cảm thấy cóchỗ lạ lạ, đứng ở đó, vừa nhún vai, vừa xoay thắt lưng. Lúc này ThườngLiễu đi tới, quan sát sư phụ một chút liền chỉ vào Từ Thuận Hòa nở nụcười. Từ Thuận Hòa theo ngón tay hắn nhìn sang, lúc này mới phát hiện,áo choàng mới có một tay dài, một tay ngắn. Từ Xán Xán cũng phát hiệnra. Nàng là người gan lớn nhưng tài nghệ kém, lúc này chỉ đành cúi đầuthật thấp tỏ vẻ xấu hổ. Việc nhà bình thường như: nấu ăn, tính toán sổsách, giặt y phục nàng đều làm rất khá, nhưng về thêu thùa may vá thìlại có phần lơ là, bằng không một chiếc váy thêu tám tháng cũng sẽ không dám đưa cho mẫu thân nàng xem.
Từ Thuận cũng biết thực lực của con gái mình, không đành lòng trách mócnàng nặng nề, cuốn cuốn tay áo trái hơi dài lên, cười ha hả hòa giải:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967381/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.