Editor: Buingan1209
Bên ngoài loáng thoáng truyền đến một tiếng ngựa hí. Từ Xán Xán bỗngdưng từ trên giường nhảy dựng lên, dùng hộp quẹt đốt nến, đi giày ngủ,ngồi trước bàn trang điểm bắt đầu chải đầu. Nàng chải tóc một lúc, sauđó dùng một cây trâm hoa sen bạch ngọc cài lên rồi vội vã mặc áo màuhồng và váy dài màu trắng mà Bích Vân để trên bình phong trước giường,đây là y phục nàng định mặc ngày mai. Nhẹ nhàng đẩy then cửa, Từ Xán Xán mở cửa bước ra ngoài. Gió đêm mang theo hơi lạnh làm y phục Từ Xán Xántung bay. Đi tới trong viện, Từ Xán Xán ngửa mặt lên mới phát hiện trờicó mưa, mưa quá nhỏ, phải ngước mặt lên tinh tế cảm thụ mới có khả năngphát hiện. Nàng dừng một chút, nhưng không quay trở lại, bởi vì nàng sợmình mất đi dũng khí. Người gác cổng chính là Đinh ma ma, nhưng tựa hồbà ta ngủ quá say, trong phòng yên tĩnh, không có một tiếng động. Đứngbên trong cửa lớn, Từ Xán Xán cũng không lập tức mở cửa. Suy tư ba giâyđồng hồ, tay nàng nhẹ nhàng gõ lên cửa ba tiếng, sau đó dán lỗ tai lênkhe cửa lắng nghe động tĩnh. Bên ngoài cũng vang lên ba tiếng “Đốc đốcđốc“.
- Là ta!
Là tiếng nói cố gắng đè thấp của Phó Dư Sâm. Từ Xán Xán kiềm chế rungđộng, tay nhẹ nhàng mở cửa. Những giọt mưa nhỏ theo gió thổi qua haicánh cửa, một người cao gầy đứng trước cửa, thấy Từ Xán Xán đi ra, tayhắn đốt hộp quẹt —— là Phó Dư Sâm! Trong nháy mắt hộp quẹt đã bị hắn dập tắt. Từ Xán Xán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967322/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.