Editor: Buingan1209
Khi còn bé Phó Dư Sâm rất hay ốm đau, vốn thân thể đã yếu, lúc bị dínhmưa liền hơi khó chịu. Hắn có thói quen tự mình chịu đựng đau ốm. Ai ngờ buổi chiều đầu bắt đầu đau như nứt ra, cả người lạnh đến run rẩy, uốngrượu vào cũng không giảm bớt được. Hắn lười nói chuyện cùng Lương KhánhHạ, bèn ấn ấn trán nằm nghiêng trên đệm. Lương Khánh Hạ thấy hắn hìnhnhư không tức giận, lập tức lê đầu gối về phía trước thêm mấy bước, haitay đặt trên mép tháp, thân thể thẳng tắp, mắt sáng quắc nhìn Phó DưSâm:
- Công tử à, mặc dù thân thể thái tử yếu ớt, nhưng dù sao cũng vẫn cònhơi thở; con nối dõi của thánh thượng không nhiều, nhưng cung phi banghìn vẫn còn hi vọng…
Một lúc lâu sau, Lương Khánh Hạ đã nhận ra điểm không đúng ——mắt công tử đóng chặt, mặt đỏ bừng, hô hấp dồn dập, môi cũng không hồng nhuận nhưngày xưa, mà là khô nẻ trắng bệch. Hắn nghĩ công tử bị bệnh rồi. PhóLiễu Phó Quế canh bên ngoài nhận được tin tức, ngay lập tức bước vào.Lương Khánh Hạ không chịu rời đi, bèn đứng ở một bên trông mong nhìn Phó Dư Sâm. Phó Liễu rửa tay một lát, lúc này mới đặt tay lên trán Phó DưSâm dò xét nhiệt độ. Trán Phó Dư Sâm rất nóng. Phó Liễu cau mày nói:
- Công tử đang phát sốt, phải mời đại phu thôi!
Hắn vừa nói vừa lấy một chiếc chăn trên giường trùm lên người Phó Dư Sâm. Phó Quế thấy thế lập tức nói:
- Ngươi coi chừng công tử để ta đi mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967320/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.