Kết cục của cuộc đàm phán này chính là Đoá Miên lặng lẽ lấy di động ra, yên lặng mở mục ghi chú thời gian và địa điểm ăn cơm.
Cận Xuyên nói xong, trực tiếp quay người đi.
Đóa Miên tay nắm chặt điện thoại, im lặng nhìn bầu trời.
Quả nhiên "Uy vũ bất năng khuất"* chỉ là dối trá, "Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt"* mới chính là triết lý nhân gian.
(Uy vũ bất năng khuất: Quyền uy không thể khuất phục.)
(Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt: Kẻ biết thời thế là người tài giỏi.)
Nếu anh cứ muốn báo ân, thì cứ báo đi.
Cuối cùng, Đóa Miên như thần du* trở về nhà, thần du ăn cơm, thần du đánh PUBG.
(Thần du: Đi vào cõi thần tiên.)
Xem list bạn bè, Lục Dịch vẫn đang ở trong trận.
Cô ngồi trước máy vi tính, không biết làm thế nào, chợt nhớ tới cái hôm cùng Cận Xuyên ở trong quán net, đối phương lãnh đạm nói: "Cậu có thể dùng tốc độ này để đánh PUBG thì lúc đó mới tính là tốt."
Yêu cầu chơi game của anh đúng thật là hà khắc!
Đóa Miên mấp máy môi, hai giây sau, cô quyết định chơi với hình thức solo, một người là một đội, nhanh chóng tiến vào trận chiến.
Ván đầu tiên, cô rơi xuống đất biến thành hộp.
"..." Đóa Miên hít một hơi thật sâu, ổn định tinh thần, bình tĩnh chơi ván thứ hai, thứ ba, thứ tư...
Đến ván thứ sáu, thành tích trận chiến từ top 99 đã lên thành top 11.
Cô vươn vai một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-tao-nho/3188627/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.