Triệt Liên ngẩn ra, nhìn chăm chú tiểu công tử nhà giàu trước mặt mình, rõ ràng chẳng hề đau khổ, vống tưởng ý đang cười với mình. Nhưng khi bốn mắt chạm nhau, cảm giác đồng bệnh tương liên ánh lên trên khuôn mặt non nớt kia.
Thiếu niên trước mặt vốn trong trẻo đột nhiên trở nên sâu hun hút, trong lòng hắn thấy phức tạp ngổn ngag. Việt Minh Khê vẫn cong mắt, không cảm thấy lời nói vừa rồi của mình có gì lạ, sau đó nhẹ nhàng nói snag chuyện cầu thân, trong giọng nói tuy còn mang theo chút tình cảm ngây ngô của thiếu niên, nhưung rất chân thành tha thiết.
Cuối cùng lại nói: “Đại mỹ nhân, ý ta không phải muốn ngươi trả lời ngay bây giờ, nhưng mà ta..thích ngươi, thích từ cái nhìn đầu tiên. Bây giờ ta chỉ muốn ngươi biết tấm lòng này, đợi sau khi người giải quyết xong những chuyện kia, khi đó trả lời ta cũng được.”
Triệt Liên cười cười, xúc cảm ấm áp gợn trong lòng, vươn tay nhéo hai má thiếu nhiên, lúc sau chỉ thỏ dài nói: “Nhóc à, ngươi không cần nói nữa.”
“Đồ ngốc…”
……
Hai người thu xếp một lát rồi tiếp tục cuộc hành trình.
Minh Kính sơn trang nằm ở Giang Nam Linh Châu, là nơi mà những người trong võ lâm thường tới thu thập tình báo và bảo quản một số mật quyển,. Trong mật trang cất giấu vạn quyển công pháp bí tịch, có cả châu ngọc, chút điển tàng mà các đời trang chủ mua được, có người là kiếm khách giang hồ không rõ tên ủy thác một số thần binh tổ truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-song-hai-sen/2995277/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.