Tiếng ồn ào của đoàn người dần dần giảm xuống, tôi chờ mấy phút sau liền lách qua bọn họ, đeo cặp sách đi ra ngoài, tùy tiện tìm một phòng nghỉ nào đó để làm bài tập.
Dọc đường đi không có ai cản tôi, cũng không một ai thân thiện bắt chuyện với tôi, nhưng tôi có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt đang ngó chừng tôi, họ không có ý tốt, chỉ có phán xét, đánh giá, hóng chuyện, hiếu kỳ, thậm chí là dùng ánh mắt bẩn thỉu để quấn lấy cả người tôi.
Những lời bàn tán loáng thoáng chui vào lỗ tai tôi, tôi không muốn nghe, nhưng những chữ sỉ nhục ấy đã in rõ ràng trong đầu tôi, tôi không cần tận lực tìm kiếm nó đều sẽ tự động trào ra trước mặt tôi.
"... Tháng trước... chiếc xe F1 màu đỏ..."
Tôi đóng cửa lại, ngăn cách những âm thanh này ở bên ngoài, tôi có hơi buồn nôn.
Trước đây tôi chỉ là thuần túy không thích nơi này, nhưng bây giờ tôi cảm thấy nó thật buồn nôn.
Tất cả những gì ở nơi này, bao gồm cả Quan Trừng, đều làm cho tôi cảm thấy buồn nôn.
Nơi này là bãi đua xe tư nhân do Quan Trừng và mấy tên con nhà giàu khác mua lại, mà tôi là người của Quan Trừng cho nên không ai dám quấy rối tôi.
Tôi ở bên trong phòng nghỉ làm xong bài tập sau đó tiếp tục chuẩn bị bài cho chương trình học ngày mai.
Cửa phòng nghỉ bị gõ hai lần, tôi kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa, tôi không lên tiếng, mấy giây sau tôi nhìn thấy có người mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-qua/651154/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.