Ngày hôm nay khí trời ảm đạm, có vài con quạ đen đang đậu trên nhành cây bên ngoài cửa sổ, khàn giọng cất tiếng kêu khiến người nghe buồn bực.
Tôi không thích tiếng quạ kêu, không phải vì con quạ tượng trưng cho điềm gở mà là vì mỗi lần người khác nghe tiếng quạ kêu đều sẽ ác ý đùa cợt tôi.
"Này Quạ, tại sao mày lại kêu vậy?"
Tôi rất chán ghét cái tên này mẹ đã đặt cho tôi và có lẽ chính bà cũng chán ghét tôi, cho nên mới cố ý cho tôi một cái tên nghe thôi đã khiến người khác mất đi thiện cảm, vừa xui xẻo vừa không mang chút mong đợi nào như vậy.
Còn mười phút nữa mới vào tiết nên bầu không khí trong lớp học vô cùng sôi nổi.
Bọn học sinh tụm năm tụm bảy, xì xào bàn tán. Giáo viên trên bục giảng đang tập trung xem điện thoại di động cũng không buồn để ý, chỉ vô tâm quát lớn kêu "tất cả im lặng" một tiếng rồi thôi.
Tôi ngồi lấy vở bài tập ra làm nhưng tâm lý lại bị mây đen bên ngoài ảnh hưởng, tôi mất hứng đặt bút xuống, lấy điện thoại trong hộc bàn ra kiểm tra thông báo.
Tất cả tin nhắn chưa đọc vừa được gửi tới đều là của Quan Trừng, hắn nói buổi chiều sau khi tôi tan học đừng đi vội, hắn đứng ở trước cổng trường chờ tôi.
Khi tôi cúi đầu một bên tóc vén bên tai rũ xuống mặt, che đi tầm mắt.
Tôi mất kiên nhẫn vuốt tóc ra phía sau, vì có hơi tức giận nên không cẩn thận kéo xuống tận đuôi tóc đen. Tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-qua/651153/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.