Hôm nay là ngày đầu tiên Tuần phủ đại nhân đến, Cố Hiển Thành cùng bọn họ nghị sự đến rất khuya.
Còn ở bên nay, Tống Điềm cũng chưa ngủ.
Buổi sáng chọn doanh trướng mới, buổi tối Tiểu Điệp liền giúp nàng thu dọn đồ đạc chuyển qua, bởi vì ngày mai vẫn phải bận rộn, nên cũng chỉ có thể tranh thủ chút thời gian buổi tối.
Đến lúc dọn xong đã là giơ Hợi một khắc (21h15).
Tống Điềm không đành lòng để Tiểu Điệp bận rộn: "Cứ như vậy đã, cũng không còn việc gì, ta sẽ tự xử lý nốt, muội trở về nghỉ ngơi đi."
Tiểu Điệp cũng mệt mỏi, dụi dụi con mắt, "Được, Điềm Điềm tỷ, tỷ cũng ngủ sớm đi, ngày mai nhiều việc."
"Ừm, ta biết rồi."
Tiểu Điệp đi xong, Tống Điềm liền dỗ nhi tử ngủ, mà nàng nhìn quanh trong trướng bừa bộn liền ngủ không nổi, dứt khoát thu dọn lại quần áo dơ trước.
Nàng chọn doanh trướng này cũng có chỗ tốt, ở nơi hẻo lánh, mặt sau còn có một mảnh đất trống đều là của nàng.
Tống Điềm không những muốn nuôi gà mà còn muốn trồng ít hoa cỏ, tất cả đều không thành vấn đề.
Nàng rất thích.
Nhưng ngay lúc nàng chuẩn bị đi vào trướng thì thấy bên ngoài có một bóng đen lén lút, khiến Tống Điềm hoảng sợ.
"Ai ở đó?"
Nàng cũng không sợ là kẻ xấu, bởi vì đây vẫn là ở trong quân doanh, căn bản không có khả năng có kẻ muốn bắt cóc, cho nên Tống Điềm hô một câu.
Tưởng chỉ là một kẻ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/3552136/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.