Thẩm Việt đọc bài thơ, nói lại lần nữa bệnh kén ăn của vị công chúa kia, Chu Lê lập tức hiểu rõ.
Chỉ là nàng cảm thấy mình cũng không có làm cái gì, bất quá chỉ cho hai bình dưa muối, viết cách nấu vài món thức ăn mà thôi.
“Hoàng Thượng vì cái này mà phong ta làm lục phẩm phu nhân a? Thật là ngại quá đi.” Chu Lê nhìn lại thánh chỉ, càng nhìn càng cảm thấy hổ thẹn.
Thẩm Việt an ủi nói: “Phu nhân không cần lo lắng, nói vậy đây cũng là cơ duyên của nàng mà, lần trước không phải Hoa công công đã nói sao, bệnh của công chúa đã lâu cũng không khởi sắc, mời bao nhiêu thái y xem qua cũng đều vô dụng, lại nhờ một mâm dưa muối của nàng trị hết. Nàng có ơn cứu mạng với công chúa, công chúa nhận ơn mới phong cho nàng là Thanh Hoan phu nhân để báo đáp, nàng cứ coi đây là phương thức hoàng gia báo ơn đi.”
Nghe Thẩm Việt nói như vậy, Chu Lê mới an tâm lấy một cái hộp gỗ long não ra, cất thánh chỉ vào trong đó. Gỗ long não phòng chống mối mọt, tránh cho thánh chỉ bị gì sơ xuất.
Cất thánh chỉ, Thẩm Việt đi rửa mặt một phen liền ngủ cùng Chu Lê.
Mấy ngày kế tiếp, lâu lâu Chu Lê đều sẽ đi đến tiệm nhìn một cái, có lẽ là loại thức ăn này còn tính mới mẻ, cộng thêm bây giờ lại là ngày đông giá rét, vị cay lại có công hiệu ấm thân, bởi vậy buôn bán vẫn luôn không tệ.
Mỗi đêm Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-cung-thu-sinh-co-hu/2546188/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.