Thẩm Việt rũ mắt, đối diện với gương mặt nổi giận đùng đùng của Chu Lê. Chợt thoáng nhìn muội muội đứng ở cửa nhà chính, tò mò nhìn về phía bên này, vội không ngừng nắm tay Chu Lê, kéo người vào trong phòng.
Lại trở tay đóng cửa, “Khấu” một tiếng then cửa rơi xuống.
Thẩm Ngư đang gặm táo, bị một loạt động tác này của ca ca làm cho cả kinh quên cả nhai, chỉ ngốc lăng trừng mắt nhìn. Nàng bắt đầu lo lắng cho A Lê, ca ca cao to, bộ dạng A Lê lại kiều kiều nhu nhu, đừng khi dễ chọc người ta khóc chứ.
Hừ, thật không nghĩ tới ca ca hư như vậy. Sáng sớm đã nghe cha mẹ nói, ca ca khi dễ làm A Lê khóc. Hôm nay bọn họ mới mang theo lễ vật đi tạ lỗi.
Trong phòng, Chu Lê ném tay Thẩm Việt ra: “Ngươi làm gì, có việc thì đi ra ngoài nói.” Nói xong liền đi kéo then cửa, lại bị Thẩm Việt ngăn lại.
“Muội muội ta ở trong sân, không phải nàng hỏi ta nói với cha mẹ cái gì sao, muội muội vẫn là tiểu cô nương, nghe phải không hay.”
Chu Lê ngẩng đầu, trừng đôi mắt hạnh nhìn hắn: “Vậy ngươi nói!”
Ánh mắt Thẩm Việt có chút trốn tránh: “Chỉ là... ta nói rồi nàng đừng tức giận.”
Chu Lê đi đến trước án thư của hắn, cũng không chú ý, ngồi xuống: “Được, ta không giận, ngươi nói đi.”
Thẩm Việt lập tức một năm một mười, nói rõ tình hình hôm qua sau khi trở về nhà.
Chuyện là như thế này....
Hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-cung-thu-sinh-co-hu/2546123/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.