Đậu Giá thoát khỏi cái ôm của Khương Niệm, tự mình đi đến trước chậu nước, nhón chân rửa tay: “Vậy con muốn tự mình rửa sạch.”
Khương Niệm xắn hai ống tay áo của cô bé lên cao. Tránh bị nước dính ướt, chờ sau khi rửa xong lại lau khô tay. Đậu Giá lộc cộc chạy vào trong phòng: “Cá?”
Khương Niệm rửa tay xong. Đi tới nhà bếp múc hai chén cơm nấu từ tối bưng lên nhà chính, lúc này Đậu Giá đã bò lên trên ghế, ngồi quỳ ở trên ghế, hơn nửa người của cô bé đều nằm bò trên bàn, đôi mắt trông mong nhìn bát cá hầm cải chua thơm ngon kia.
“Nương, cá quá thơm, thơm đến mức làm bụng của con kêu lộc cộc lộc cộc” Đậu Giá đứng dậy xoa cái bụng, liên tục lặp lại hai từ “Lộc cộc, lộc cộc……”
“Vậy chúng ta ăn cơm thôi.” Khương Niệm đặt bát cơm ở trước mặt Đậu Giá. Lại đưa cái muỗng cho cô bé: “Con ngồi xuống, nương gắp đồ ăn cho con.”
Đậu Giá có chút vội vàng: “Con sẽ tự mình gắp đồ ăn.”
Khương Niệm nói: “Không được, tự con gắp sẽ có xương, nương sẽ lấy cho con.”
Đậu Giá cầm muỗng cơm ngoan ngoãn ngồi chờ được đút ăn.
Khương Niệm gắp cho Đậu Giá vài miếng dưa chua để cô bé ăn trước, sau đó lại gắp một ít thịt cá ở bụng, lấy hết xương ở bên trong, sau đó lại cẩn thận kiểm tra thêm một lần, sau khi xác nhận không có xương cá mới bỏ vào chén của Đậu Giá: “Ăn từ từ”
Đậu Giá múc thịt cá bỏ vào cơm, há to miệng ăn luôn.
Miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-nha-nong-nuoi-con-lam-giau/3937582/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.