Sau khi nhận cá, Khương Niệm lập tức đến nhà bếp xử lý cá.
Lúc trước làm giúp trong tiệm lẩu của cha mẹ, đương nhiên Khương Niệm rất giỏi việc giết cá này, động tác lưu loát cho con cá sắp thăng thiên một đòn trí mạng cuối cùng, tức thì có máu loãng tràn ra, đỏ tươi chói mắt.
Sau khi cá chết, Khương Niệm đè đầu cá rồi bắt đầu cạo vẩy cá, cạo vẩy cá lại bỏ phần mang, sau đó mổ bụng cá, lấy hết tất cả phần ruột cá bên trong ra rồi vứt bỏ, chỉ để lại phần thân thể cá, cộng thêm một cái bong bóng cá màu trắng.
Đậu Giá nhón chân, cầm cái thớt nhìn động tác mây trôi nước chảy của Khương Niệm, ngạc nhiên đến há to miệng: “Oa…”
Khương Niệm nhìn động tác khoa trương của cô bé, nhịn không được mà bật cười: “Oa cái gì mà oa?”
Đậu Giá không chút bủn xỉn bắt đầu thổi phồng: “Mẹ thật lợi hại.”
Khương Niệm cười hỏi lại: “Mẹ lợi hại thế nào?”
“Biết làm thịt nó.” Đậu Giá lui về sau hai bước, bụm mặt nói: “Con hơi sợ.”
Khương Niệm: “…”
“Tiểu khuê nữ, hiện tại con mới sợ có phải là đã muộn rồi không?”
“Không muộn, không muộn.” Đậu Giá nghiêm túc xua tay nói: “Lá gan của con rất nhỏ, rất nhỏ”
Khương Niệm nghĩ đến dáng vẻ to gan trèo cây bắt sâu của Đậu Giá trong ngày thường, trong nhất thời không biết nói gì, tiểu nha đầu này, con cứ giả vờ đi.
Khương Niệm rửa sạch cá, sau đó cắt cá thành từng khúc, lại để vào bồn sạch sẽ, thêm chút rượu và muối ướp mười phút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-nha-nong-nuoi-con-lam-giau/3937581/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.