Ánh nắng ấm áp như nhung, lá cây nhẹ nhàng lay động, Thượng Quan Duệ còn nhỏ đang chạy chơi dưới tàng cây, một người phụ nữ trẻ đẹp ngồi bên gốc, mỉm cười dựa vào bả vai người đàn ông bên cạnh, nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Đó là hình ảnh cuối cùng của mẹ Thượng Quan Duệ còn lưu lại trong đầu cậu.
Ngày hôm sau, nhà Thượng Quan gặp phải kẻ thù quay lại trả thù, mẹ cậu vì bảo vệ Thượng Quan Duệ còn nhỏ tuổi mà trúng đạn bỏ mình, sau cùng Thượng Quan Hùng chỉnh đốn lại gia tộc Thượng Quan, phụ nữ quanh quẩn không ngừng bên ông ta, cũng có con riêng, mà không có một đứa con riêng nào có thể bước được một bước chân vào cửa nhà Thượng Quan.
Khi còn bé Thượng Quan Hùng sẽ ôm lấy Thượng Quan Duệ, biểu cảm phức tạp, Thượng Quan Duệ nghĩ, chắc là cha nhớ mẹ.
Trong kí ức của Thượng Quan Duệ, trước khi mẹ gặp chuyện, cả nhà họ rất hạnh phúc, cha yêu mẹ, chỉ là mẹ đi đột nhiên như thế, cha quá đau lòng, cho nên phụ nữ ở bên người mới thay đổi liên tục như vậy.
Không thể trách cha, chỉ là cha quá đau lòng thôi.
Mẹ là một người phụ nữ rất dịu dàng, sẽ kể chuyện cho cậu nghe trước khi ngủ, sẽ dạy cậu hát, còn có thể nắm tay cậu dạy viết chữ dạy cậu vẽ.
Mẹ rời cha như vậy, cha đau lòng là phải, cha làm ra chút chuyện cũng có thể tha thứ được.
Nước mắt rơi đầy mặt Thượng Quan Duệ, bây giờ cậu nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-nhien-bai-tap-van-qua-it/2744730/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.