Mấy chục ngày cuối cùng để lớp mười hai bứt tốc lên trước vô cùng căng thẳng, Thượng Quan Duệ cảm thấy mình và bầu không khí này không hợp chút nào, bởi cậu như học sinh lớp mười, bắt đầu học lại từ đầu.
Hoặc còn không so được với lớp mười, ngay cả một ít tri thức cấp hai cũng phải bổ túc.
Không chỉ một lần Thượng Quan Duệ muốn từ bỏ, mà mỗi khi về nhà lại nhớ tới những câu nói mà Long Thiên nói khi gọi cậu lên phòng giáo viên.
Lúc ấy Thượng Quan Duệ cũng muốn từ bỏ, cậu cảm thấy mình học cũng chẳng có nghĩa lí gì, không bằng quay về kế thừa gia nghiệp sau đó giam giữ Bạch Sở Sở trong lòng bàn tay. Sau chuyện bắt cóc, Thượng Quan Duệ vô cùng tin tưởng thầy Long, trong lòng lạc lối, cũng là tìm thầy Long nói lên suy nghĩ của chính bản thân.
Long Thiên nghe xong suy nghĩ của cậu cũng có mấy phần kinh ngạc: "Thầy bảo em tìm ý nghĩa cuộc sống, em tìm ra ý nghĩa cuộc sống của mình chính là Bạch Sở Sở?"
Thượng Quan Duệ im lặng chốc lát, cậu chưa từng nghĩ đến ý nghĩa cuộc đời mình chính là một người khác, nhưng cậu ngẫm lại sự mưu trí của mình có bao nhiêu, phát hiện ra không có cửa, rồi lại tính xem nếu không thi đại học thật, thì nên cua Bạch Sở Sở kiểu gì.
Vì vậy cậu gật đầu một cách hết sức trịnh trọng: "Đúng, Bạch Sở Sở chính là ý nghĩa cuộc sống của em."
Long Thiên đột nhiên không biết nên nói tiếp thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-nhien-bai-tap-van-qua-it/2744729/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.