Ngoại trừ biết gói sủi cảo, Đinh Mật còn biết làm bánh ú, đều do trước kia học được từ Chu Thanh. Lục Thời Miễn ngồi trước bàn ăn, nhìn cô hào hứng trộn gia vị, không nhịn được hỏi: “Đinh Tiểu Mật, trước kia em thường xuyên làm việc nhà à?” Sao cái gì cũng biết làm vậy? E là trước kia ở ngôi nhà nọ bị bắt nạt rất nhiều? Lục Thời Miễn bất giác nghĩ đến một đống cảnh ngược đãi hành hạ, Đinh Tiểu Mật bị sai bảo từ bé, từ lau nhà, dọn bàn đến rửa bát, nấu cơm, giặt quần áo, vân vân… Cái gì cũng phải làm, vậy nên mới biến thành dáng vẻ hiện tại. Đinh Tiểu Mật lắc đầu: “Không mà, thi thoảng em giúp mẹ chút việc, thấy nhiều liền biết làm.” Lục Thời Miễn: “Thật?” Đinh Tiểu Mật ngẫm nghĩ, lại lắc đầu, Lục Thời Miễn vừa cau mày, Đinh Mật liền cười tít mắt: “Bởi vì em thông minh đó, cái gì cũng biết làm, có phải thấy em giỏi lắm không?” Lục Thời Miễn: “Ừm, đúng là… làm rất giỏi.” Đinh Tiểu Mật: “…” Hồi lâu sau, cô đỏ mặt: “Lục Thời Miễn, em thấy anh vừa giở trò lưu manh.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]