Giờ ra chơi tiết thứ hai của buổi sáng rất dài, nam sinh ăn khỏe, lại đang tuổi lớn, chẳng mấy chốc đã đói. Lục Thời Miễn thi thoảng sẽ cùng Từ Khiên và Tần Dạng ra căng tin mua đồ ăn. Từ sau khi ngồi cùng Lục Thời Miễn, Đinh Tiểu Mật hay nhờ cậu mua cho một cái bánh mì. Căng tin có một loại bánh mì cô rất thích, 3 đồng một cái, nhưng nó khá to, cô ăn ít, mới tiết thứ hai, cô không ăn hết được. Cô cầm cái bánh thỏ thẻ thương lượng: “Lục Thời Miễn, tớ chia cho cậu một nửa nhé?” Lục Thời Miễn liếc cô: “Có một tí cũng không ăn xong?” “Ừa!” “Chia đi.” Đinh Tiểu Mật lập tức nhoẻn cười chia cho cậu một nửa cái bánh. Từ đó, mỗi lần Lục Thời Miễn mua bánh cho cô, Đinh Tiểu Mật đều chia cho cậu một nửa, cho đến khi… “Đinh Tiểu Mật, cậu đổi loại khác được không?” Lục Thời Miễn thực sự không hiểu nổi sao cô lại chung tình với thứ bánh ba đồng này thế, vừa ngọt vừa ngấy. Đinh Tiểu Mật mù mờ: “Tại sao vậy?” Lục Thời Miễn: “Vì tớ ngấy rồi.” Đinh Tiểu Mật: “…Ồ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]