Rạng sáng, cửa sổ kín rèm, trong phòng mờ tối mơ màng.
Sau mấy tiếng thở gấp nặng nề, hô hấp dần dần bình ổn.
Lục Thời Miễn lui ra, cúi đầu hôn lên gương mặt ửng hồng của cô, khẽ hỏi: “Đi tắm nhé?”
Đinh Mật bủn rủn chân tay, cảm giác run rẩy đáng sợ ấy vẫn chưa tiêu tan, cô nghiêng đầu vùi mặt vào trong gối, giọng khàn đặc: “Em muốn ngủ…”
Lục Thời Miễn cười khe khẽ, ôm cô một lát, cúi đầu nhìn, cô đã ngủ thiếp đi.
Gỡ sợi tóc dính bên khóe môi cô ra, anh đứng dậy đi vào phòng tắm.
Mười mấy phút sau, một thân khoan khoái đi cho mèo ăn.
Quýt Béo chờ cả buổi vẫn không thấy chủ nhân cho ăn, nó đã lén lút ăn uống no đủ từ lâu, giờ đang vùi trên sofa ngủ gà ngủ gật, Lục Thời Miễn qua sờ bụng nó, cười thành tiếng.
Sau này khỏi cần cho Quýt Béo ăn nữa.
Có điều hôm nay tâm trạng anh rất tốt, vẫn ném cho nó mấy con cá khô nhỏ.
Quýt ta sung sướng lăn lộn trên thảm, ăn xong còn muốn đòi thêm, lăn qua lăn lại quanh chân Lục Thời Miễn.
Anh cúi đầu liếc nó, lại lấy thêm hai con cá khô, đùa với nó. Nếu Đinh Tiểu Mật cũng dễ nuôi béo như thế này thì tốt biết mấy.
Đuổi Quýt Béo đi, Lục Thời Miễn tựa vào sofa, ngậm một điếu thuốc, châm lửa xong, anh gọi điện cho Tần Dạng: “Mày mau giúp tao điều tra xem Tiết Chấn có tham dự vào chuyện của Mậu dịch Chính Dương với Khoa học kỹ thuật Không Độ không.”
Tần Dạng vừa ra khỏi nhà, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885649/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.