Dịch: Hoài Dương
Đinh Mật gật đầu như giã tỏi: “Giỏi! Giỏi muốn chết luôn!”
Từ Khiên quay đầu, Đỗ Minh Vy đắc ý nhướng mày, lại thấp giọng uy hiếp: “Dám nói linh tinh tôi đập chết cậu.”
Từ Khiên: “…”
Ai đập ai còn chưa biết đâu.
Lý Chí Bân đứng trên bục giảng hô to: “Mấy đứa đứng đằng sau đang làm gì đấy? Bốc thăm xong rồi thì chuyển chỗ đi.”
Đỗ Minh Vy vội vàng kéo Đinh Mật về chỗ, vô tình va phải Tưởng Tân Tử đang định lên bốc thăm. Tưởng Tân Tử lạnh nhạt liếc Đinh Mật. Đinh Mật nắm chặt tờ giấy, chột dạ đến mức tay đổ cả mồ hôi. Trước giờ cô vẫn luôn là học sinh ngoan ngoãn, từ bé đến lớn chưa từng gian lận trong học tập, không ngờ hôm nay lại vì một chỗ ngồi mà gian lận.
Đinh Mật theo Đỗ Minh Vy về chỗ, lo lắng hỏi cô nàng: “Minh Vy, theo mày… Tưởng Tân Tử liệu có nói với thầy không?”
Đinh Mật cắn môi, ngó nhìn bốn phía, đột nhiên chạm phải ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Từ Dịch, cõi lòng lại run rẩy.
Xong rồi. Xong rồi.
Ban nãy Đỗ Minh Vy cũng chỉ là nhất thời xúc động nên nhanh tay mà thôi. Tuy rằng lúc đó hầu hết bạn học đều đang chen chúc bốc thăm, nhưng cũng có nữ sinh không muốn đi bốc và nam sinh không bận tâm chỗ ngồi nhàn nhã nán lại, Tưởng Tân Tử và Từ Dịch vừa hay là hai kiểu người đó.
Cô nàng an ủi Đinh Mật: “Không sao đâu, mày bình tĩnh đi, cứ vờ như nó là do mày bốc được ấy.”
Đinh Mật thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885591/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.