Chị nó ra ngoài một chuyến, lúc về đã thêm một người đàn ông.
Không, vẫn là người đàn ông quen thuộc kia.
Thời Hằng đứng ở cửa, sửng sốt ba giây, đại não chưa kịp hoạt động đã buột miệng thốt lên:
"Chị, hai người không phải chia tay rồi sao?"
Sao mà còn....cõng về thế?
"Ừ."
"Không chia tay."
Hai người nói xong liền đi qua người Thời hắng, Thời Niệm vào phòng thay quần áo, Cố Thành cũng đi theo.
Thời Hằng chôn chân tại chỗ nhìn theo hai người.
Ừ.
Không chia tay.
Vậy là chia hay không chia thế?
Thời Hằng gãi gãi đầu, nhìn thế này thì chắc là... không chia tay nhỉ? Thôi, mặc kệ, dù sao nó cũng không hiểu mấy chuyện này.
Thời Hằng khom lưng, chậm rì rì cầm túi đồ trong góc tường lên, mang vào phòng chứa, nhỏ giọng nói thầm:
"Mua nhiều đồ dùng sinh hoạt thế, không biết bao giờ mới dùng hết chỗ này...."
Thời Niệm vào phòng ngủ, vừa gỡ mũ cởϊ áσ khoác xong thì nhìn thấy người đàn ông tiến vào theo.
Tay chậm lại vài giây, người đàn ông kia cũng đã cởi xong áo khoác, tốc độ còn nhanh hơn cô, thuận tay ném lên giường cô.
"....."
"Ai cho anh vào phòng em?" Thời Niệm vội vàng đè lại tay Cố Thành, trừng mắt liếc hắn một cái, đẩy người ra ngoài cửa, "Còn cởi nữa? Mau mặc lại quần áo đi."
Cố Thành nắm cổ tay cô, thoáng dùng lực, thân mình thuận thế đè ép, nhào về giường lớn phía sau.
Nệm rất mềm, lúc hai người ngã xuống còn nảy lên một chút.
Thời Niệm ngửa đầu, môi chạm vào cằm Cố Thành.
Cố Thành: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-muc-co-chap/1168194/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.