Chương trước
Chương sau
Editor: Lê Lý
Beta: Jenny Thảo
“Được rồi, bài thi phát cho các em, lần này lớp chúng ta tổng thể thi tạm được, Lý Khả Khả đứng đầu cả lớp. Đây chính là mỗi ngày để cho các em đọc nhiều viết nhiều tích lũy thêm nhiều kiến thức, cho nên đều tiếp tục cố gắng đi, chỉ cần các em cố gắng nghe lời thầy cô, đúng hạn hoàn thành bài tập, thành tích ngữ văn của các em sẽ không kém đến nỗi nào.”
Đây có người kém đến nỗi không biết đi chỗ nào… Quý Tiêu Viêm, dựa theo giám thị trông coi thi nói, mỗi môn cũng chỉ viết cho có lệ, sau đó nằm bò ở trên bàn ngủ, chờ khi cuộc thi kết thúc, còn muốn thầy gọi mới tỉnh, ngữ văn này, trả lời hai câu trong mười câu, viết hoa sáu điểm, đặc biệt dễ thấy. Bà cảm thấy vô cùng áy náy khi điện thoại thông báo cho cục trưởng Quý. Cục trưởng chính là cục trưởng, không hổ là người đã gặp qua nhiều trường hợp, tâm tính rất ổn định, biết được thành tích như vậy không những không tức giận, còn rất vui vẻ cảm ơn bà, nói Quý Tiêu Viêm có thể đi học đúng giờ, còn tham gia thi cử đã là tiến bộ rất nhiều rồi, đỡ trán… Được rồi, phụ huynh yêu cầu thấp như vậy, bà thấy rất hổ thẹn nha!
“Quý Tiêu Viêm, Lý Khả Khả các em đến văn phòng một chuyến.”
Gần đây Quý Tiêu Viêm tồn tại giống như một vị thần ngủ nhưng gần đây thời gian ngủ bị ít đi hay sao, ít nhất một ngày có thể tỉnh trong mấy tiết học, có tiến bộ… Ho khan một cái… Bà cũng bị cục trưởng Quý lây bệnh, yêu cầu thấp như vậy rồi…
Lý Khả Khả đi theo phía sau chủ nhiệm lớp, có chút không biết phải làm sao, cô chưa hoàn thành nhiệm vụ cô giáo đã đưa ra, cô có bị phê bình hay không!
Đi vào phòng làm việc, chủ nhiệm lớp ngồi xuống, lật sổ điểm hàng thứ nhất, chỉ vào các con số thành tích rồi mặt tươi cười hướng về phía Lý Khả Khả nói:
“Khả Khả, em lần này lại có tổng số điểm đứng đầu, rất tốt, rất tốt, nhưng mà cũng không thể kiêu ngạo, tiếp tục cố gắng biết không?” Chỉ trừ môn toán ra thì thành tích của những môn khác gần như là tuyệt đối, cứ tiếp tục như vậy thì Trạng Nguyên ban xã hội sẽ không ai ngoài cô, không hổ là con gái của giảng viên trường đại học, gia giáo rất quan trọng!
“Hiểu rồi ạ.” Lý Khả Khả khôn khéo trả lời.
Chủ nhiệm lớp cảm thấy nếu như học sinh của bà đều ưu tú giống như Lý Khả Khả thì bà có thể bớt lo, tóc bạc trên đầu bà sẽ ít đi rất nhiều, mấu chốt bây giờ là vẫn còn một tổ tông, lật đến trang cuối cùng, ngón tay chỉ vào dãy điểm số thành tích, bất đắc dĩ nói:
“Đây là bài thi của em, đây là tổng điểm của em, tự nhìn một chút đi.” Gia giáo quan trọng nhưng đầu thai cũng rất quan trọng, nếu không phải hiệu trưởng tìm bà, học sinh như vậy, sao bà có thể nhận?
Quý Tiêu Viêm mới vừa rồi nhìn lướt qua thành tích của Tiểu Khả Ái, nhìn lại thành tích của mình quả thật chênh lệch có chút lớn, chẳng lẽ ăn chua nhiều thì có thể giúp ích cho khả năng ghi nhớ? Nếu anh có thể có thành tích này, lão già nhà anh có thể đối với anh vừa lòng một chút không? Lần đầu tiên, Quý Tiêu Viêm bị thành tích cao ngất ngưởng của Lý Khả Khả kích thích có ý nghĩ muốn học tập, cũng có suy nghĩ muốn chứng minh ý nghĩ của mình…
Chủ nhiệm lớp thấy Quý Tiêu Viêm không nói lời nào, tiếp tục tận tình nói:
“Quý Tiêu Viêm, cô sắp xếp em ngồi cùng bàn với Lý Khả Khả chính là hy vọng em ấy có thể dẫn dắt em, kết quả là em lúc nào cũng ngủ, việc này làm cho cô gái nhỏ nhà người ta muốn giúp em cũng không nhúng tay vào được, em cảm thấy thế nào?”
“Vâng.” Quý Tiêu Viêm cảm thấy chủ nhiệm lớp nói rất có lý, mở ra miệng quý đáp lại một chữ.
“Bảy môn này của em cộng lại vẫn không bằng thành tích một môn của Khả Khả, làm điểm trung bình của cả lớp bị hạ thấp nghiêm trọng, cô yêu cầu em viết một bản tường trình cho cô sau đó thì xem em có chịu nghiêm túc hơn hay không, không được ngủ trong giờ học nữa, cố gắng học tập, có được không?”
“Vâng.”
Anh thử một chút xem sao, Quý Tiêu Viêm trả lời khẳng định khiến cho chủ nhiệm lớp so với có thể xuất ra một Trạng Nguyên của ban xã hội thì vui vẻ hơn nhiều.
“Đàn ông con trai, chuyện đã đồng ý thì nhất định phải làm được, Khả Khả, em học giỏi hơn nên có gì hãy giúp bạn học Quý một chút, vất vả cho em rồi.”
“Được…”
Cô giáo đây là đang ỷ lại vào cô sao, Lý Khả Khả hoảng hốt đối mặt với ánh mắt tha thiết của chủ nhiệm lớp, chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.
Chủ nhiệm lớp nhận được câu trả lời vừa lòng nên thả hai người đi, một trước một sau đi trên hành lang trở về lớp học, bỗng nhiên Quý Tiêu Viêm xoay người, thiếu chút nữa đụng vào người Lý Khả Khả khiến cô sợ hết hồn.
“Bạn học Tiểu Khả Ái, sau này xin chỉ bảo nhiều hơn!”
Ngoại trừ nghe được người lớn trong nhà gọi cô là Tiểu Khả Ái thì đây là lần đầu tiên cô nghe được xưng hô này trong miệng của một người khác phái, cả người rất không được tự nhiên, không thể không sửa lại lời của Quý Tiểu Viêm đang khom lưng cười nói với cô:
“Phiền cậu gọi tôi là Lý Khả Khả, cảm ơn.”
Quả nhiên việc ngủ thúc đẩy sự phát triển của cơ thể, nhìn việc bạn học này ngủ nhiều như vậy, dáng người tốt biết bao, liếc mắt là có thể nhìn ra cao khoảng một mét tám, mà cô mới một mét sáu… Manh Manh cũng một mét sáu mươi tám rồi, so với việc đối lập như vậy, cô có chút bị tổn thương, không sao, cô còn nhỏ, còn có thể cao lên…
“Biết rồi, Tiểu Khả Ái….”
Có lẽ mỗi ngày nghe giảng bài, đọc sách, làm bài tập, trêu chọc Tiểu Khả Ái đáng yêu này, cuộc sống trải qua không đến nỗi nhàm chán như vậy đâu, Quý Tiêu Viêm lại được như ý nguyện thu hoạch một cái liếc mắt xem thường, cười….
Lý Khả Khả cảm thấy nụ cười của bạn học mới có chút chói mắt, lần đầu tiên cảm thấy Manh Manh nói không sai, cậu bạn nam sinh này so với những nam sinh cô đã gặp thì đẹp hơn chút….
“Quả Mận, Quả Mận, Diệt Tuyệt sư thái đã nói gì với cậu thế?”
Đợi đến lúc tan học Lưu Manh Manh cũng không nhịn được, đang trong giờ học Tiếng Anh, chọc vào lưng của bạn thân, mở ra cuốn sách Tiếng Anh che lại miệng, nhỏ giọng hỏi.
Lý Khả Khả cũng không để ý đến cô nàng, cô ấy đành tiếp tục chọc thêm cái nữa, Lương Văn nhìn không khỏi cau mày, Khả Khả dịu dàng ít nói làm sao có thể trở thành bạn thân với Lưu Manh Manh không chịu ngồi yên nhỉ.
Lý Khả Khả bị chọc đau, không biết làm sao trợn trắng mắt, viết một tờ giấy nhỏ, tay hướng về sau đưa tới, xoa mấy cái ở vị trí bị đâm, thật là đau…. Cô nàng chết dầm này, lúc nào cũng muốn đâm cô đến muốn khóc ra nước mắt….
“Bạn kia, bạn học đang dựa vào cửa sổ ngồi ở bàn thứ ba phía ngoài, em đứng lên đọc bài này cho tôi.”
“Không cần nhìn, chính là em, cái bạn học cầm sách che mặt mặc quần áo màu trắng.”
Mở tờ giấy ra, nhìn chữ viết trên đó, tan học sẽ nói cho cậu biết, mới vừa muốn tiếp tục chọc thì bị cô giáo Tiếng Anh để mắt đến, kêu đứng lên đọc bài khóa, ôi mẹ ơi! Điểm yếu nhất trong đời cô nàng chính là đọc tiếng Anh, Quả Mận sửa cách phát âm cho cô ấy đến mức muốn từ bỏ, điều này sẽ khiến cô nàng ở trong lớp càng ngày càng nổi tiếng.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, đợi Lưu Manh Manh căng hết da đầu đọc xong một đoạn, mọi người trong lớp đều không nhịn được cười ra tiếng. Lý Khả Khả cũng không nhịn được cười khiến bả vai run bần bật, cô đã làm bạn với cô ấy lâu như vậy rồi mà vẫn không quen được thói quen phát âm Tiếng Anh oang oang của Manh Manh….
“Khụ Khụ…. Vị bạn học này tên gì?”
“Lưu Manh Manh….” Mọi người đều cười lớn tiếng như vậy, cô ấy không còn mặt mũi nữa rồi!
Giọng điệu khi đọc Tiếng Anh giống như người máy, âm thanh to lớn vang dội, đây là lần đầu tiên bà nghe được trong nhiều năm dạy môn Tiếng Anh! Giáo viên Tiếng Anh viết điểm xuống, cố gắng nhịn cười nói:
“Tên rất dễ thương, lần thi tháng này thi tạm được, nhưng cách phát âm này, ừm…. Em có thể tự cảm nhận một chút hay không….”
Cô nói không thể, cô giáo sẽ phạt cô đứng sao? Lưu Manh Manh tuyệt vọng tự suy nghĩ.
“Vậy em ngồi xuống đi, Lý Khả Khả đọc tiếp.” Cô bé này học tiếng Anh rất tốt, viết luận văn khiến bà muốn chấm cho tuyệt đối. Lần đầu tiên giáo viên Tiếng Anh nhìn thấy thành tích này là muốn gặp xem người nào có thể làm được như vậy, không đúng với tuổi tác thật của mình. Mời vừa khai giảng được một tháng, người bà gặp còn chưa gặp hết đâu.
Đợi đến khi Lý Khả Khả dùng giọng Anh đọc xong xong bài Tiếng Anh, cả lớp đều đồng loạt vỗ tay, trong lòng không nhịn được cảm thán con người sao lại ưu tú như vậy, phương diện nào cũng đều ưu tú!
Cô giáo Tiếng Anh không thể không thừa nhận, cách phát âm này, so với bà còn muốn tốt hơn nhiều, sau này bà lại có áp lực rồi….
“Cô ơi, mẹ của Quả Mận là giảng viên dạy Tiếng Anh ở trường đại học…” Lưu Manh Manh tự hào nói khi nhìn thấy bạn thân của mình làm rất tốt, phảng phất như đem mặt mũi của mình tìm trở về, dù sao thì cô ấy và Quả Mận chẳng phân biệt ai với ai!
“Như vậy à, không trách em rất giỏi, ngồi xuống đi, có thời gian giúp bạn học ngồi phía sau em một chút, sửa lại cách phát âm của em ấy một chút….” Cô giáo Tiếng Anh đang lo lắng không biết phải miêu tả cách phát âm của Lưu Manh Manh như thế nào thì thấy vị bạn học này rất thoải mái nói tiếp:
“Cô ơi, không cần đâu, em hết cứu được rồi, Quả Mận đã sửa lại cho em suốt ba năm học cấp 2, thiếu chút nữa đã khiến bản thân mình phát âm lệch luôn….”
Ha ha…
Manh đại gia của bọn họ quả nhiên rất dễ thương, rất kiêu ngạo nha! Chết cũng không thay đổi!
Trong lớp phát ra từng trận tiếng cười, bầu không khí hòa hợp khiến cho Quý Tiêu Viêm cũng không nhịn được cười theo Tiểu Khả Ái khi cười lộ ra răng nanh nhỏ, dường như ông già nhà anh cuối cùng cũng làm được một chuyện khiến anh và ông ấy không đối nghịch với nhau nữa rồi…. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.