Trúc Linh khi nãy được bác hàng xóm đối diện báo đã có hoa quả cô đặt về rồi. Cả ngày nay bận tiếp khách giờ họ về hết cô mới thảnh thơi, nhìn giàn hoa giấy trổ bông mà vui lạ. Hồi cấp 2 đi học qua nhà bạn thấy giàn hoa đẹp, bèn về kể với bố là mình thích lắm, thế là bố cô trồng một cây ở cổng. Bao năm qua cây đã lớn hơn rất nhiều, vươn cành theo độ cong của cái khung cổng.
Tưới cây xong cô lon ton sang đường để lấy hoa quả về, không để ý có một người đang cúi đầu bê cả một thùng hoa quả lên.
- Dì ơi con sang lấy dâu tây ạ. Với cả còn nho đỏ không con lấy thêm.
Kim Dạ nghe giọng nói thân thương bèn ngẩng lên nhìn, anh còn đang băn khoăn có phải mua hơi lố nho rồi không, nhưng trót bảo người ta rồi nên không tiện lấy ít lại.
- Linh?
Trúc Linh đứng lặng vài giây. Tưởng bỏ lỡ hai lần sẽ dễ quên đi và buông bỏ, nhưng cái lần gặp ở xe oto và cả lần này, cô đều xao xuyến cái gương mặt đẹp trai ấy.
- Chào anh! Mua hoa quả sao?
- Ừm.
Dì bán hoa quả lên tiếng cắt ngang họ:
- Cậu này lấy hết nho đỏ rồi con ạ. Này cậu, cậu mua nhiều vậy có tiện để cho cô ấy một chùm nho đỏ không?
- Được ạ!
- Dạ thôi dì ơi, con mua quả khác được mà.
Dì bán quả vừa dán băng keo cho thùng của Kim Dạ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-khu-con-lai-gi/2755385/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.