Ôn Từ ở nhà đến hết cuối tuần mới đến trường, nhờ ơn tấm băng rôn của thầy Giang, tin cô đoạt giải đã lan khắp trường. 
Lần này là thật sự đoạt giải, đáng lẽ phải có tự tin, nhưng cô vẫn không vui nổi. 
“Sao vậy? Nắm trong tay tám điểm cộng kỳ thi đại học mà còn không vui à?” 
Lâm Kiểu đặt mục tiêu vào Đại học Sư phạm Bắc Kinh, cũng là một trong tám trường tổ chức cuộc thi lần này, nhưng sở trường của cô nàng không nằm ở môn Ngữ văn, thậm chí không đủ điều kiện tham gia cuộc thi. 
“Tớ cũng không chắc sẽ dùng được tám điểm này.” 
“Gì cơ! Học sinh giỏi cũng không thể đả kích người khác như vậy chứ.” 
Ôn Từ biết Lâm Kiểu hiểu lầm ý mình, cô cũng không giải thích thêm. Cả buổi sáng, vì chuyện đoạt giải, cô đã đi lên đi xuống tầng năm mấy lần. 
Lần cuối cùng đi ngang qua cửa lớp 11-18, Ôn Từ lại nhìn vào trong lớp, cả buổi sáng chỗ ngồi của Vệ Mẫn đều trống. 
Ngược lại, Đỗ Khang ngồi bên cạnh bắt gặp ánh mắt của cô, cậu ta ngơ ngác vài giây rồi mỉm cười gật đầu. 
Cô không dừng lại lâu, chỉ mỉm cười nhẹ đáp lại rồi nhanh chóng bước đi. 
Sau khi quay về lớp, Ôn Từ lấy giấy nháp ra viết vài chữ, nhưng lại phân tâm nghĩ đến chuyện của Vệ Mẫn. 
Trốn học sao? 
Học kỳ này có lẽ do lớp học bị giám sát toàn diện, Ôn Từ ít nghe thấy tin Vệ Mẫn bị thầy Giang bắt vì trốn học. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-han/3554689/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.