Vệ Mẫn đỏ mặt rồi. 
Rất nhanh, tai cũng đỏ lên, ngay cả cổ cũng phủ một lớp hồng nhạt. 
Điều này khiến Ôn Từ rất bất ngờ, cô từng thấy dáng vẻ ung dung, bất cần, thậm chí là cố tình ra vẻ xấu xa và kiêu ngạo của cậu, nhưng đây vẫn là lần đầu thấy cậu thế này. 
Đây là xấu hổ hả? 
Bởi vì tò mò, cô không để ý đến phép xã giao, ánh mắt cứ rơi trên gương mặt cậu suốt, Vệ Mẫn như chịu không nổi nữa, duỗi tay che mắt cô lại: “Nhìn gì?” 
Khoảng cách gần hơn với cái ngày ở thuỷ cung, ngón tay thon dài, khớp xương hằn rõ, trên đốt ngón tay có rất nhiều vết tích của năm tháng. 
Những đường vân lộn xộn trong lòng bàn tay, được phủ một lớp chai mỏng. 
Có lẽ ý thức được khoảng cách hơi gần, cậu vội rút tay về, “Đừng nhìn.” 
“Tớ cũng chưa thấy gì.” Ôn Từ tự thanh minh cho mình, rồi lại nhỏ giọng bảo: “Mà nên nhìn cũng nhìn rồi……” 
Cậu đột ngột quay đầu lại, hai mắt hơi mở to. 
Ôn Từ thấy dáng vẻ này của cậu quá là buồn cười, lại giáng một đòn khác: “Em gái tớ còn chụp rất nhiều ảnh của cậu nữa.” 
“Tớ cũng giữ một tấm.” Vẻ mặt cô vô hại nói thêm. 
Vệ Mẫn ngẩn một lúc, như thể không ngờ đến, đôi môi mím thành một đường thẳng, “Lúc trước tớ thực sự hiểu lầm cậu rồi.” 
“Cái gì?” 
“Thì ra cậu cũng là người sẽ tàng trữ ảnh khỏa thân của bạn học nam.” 
Lần này đến lượt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-han/2638082/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.