"Mưa à?" Mèo Con chỉ vào nước đọng trên kính chắn gió rồi hỏi.
"Mưa xuân đấy." Hàn Chinh liếc nhìn hàng cây lác đác chồi xanh hai bên đường.
"Mèo vui lắm." Mèo Con dựa vào ghế đung đưa hai chân, chợt nhớ ra gì đó nên lại phụng phịu nhăn mũi, "Trời mưa lái xe nguy hiểm, đụng u đầu, ghét."
Đó là lúc xe của hai người bị trượt bánh trong một cơn mưa tầm tã năm ngoái, khi thắng gấp Mèo Con đang ngủ mê theo quán tính văng ra khỏi ghế, trán u lên một cục.
Hàn Chinh cười khẽ, thấy cậu nhăn nhó thì không nói gì mà chỉ đưa tay xoa chỗ đã lành kia.
Mèo Con hờn dỗi thật quá đáng yêu, Hàn Chinh thích muốn chết.
"Ông xã xoa xoa, cục u hết đau rồi." Mèo Con nịnh nọt Hàn Chinh, bỗng nhiên đảo mắt một vòng rồi bĩu môi nói: "Mông cũng đau nữa, ông xã xoa đi."
"Chậc!" Hàn Chinh cốc nhẹ một cái lên trán Mèo Con rồi cười mắng: "Nhóc háo sắc, ngày nào không dụ dỗ anh thì bứt rứt lắm hả?"
Trên đường đi, Mèo Con hệt như Tô Đát Kỷ liên tục thách thức giới hạn đạo đức của Hàn Chinh, ban đêm đi ngủ cởi sạch đồ rúc vào ngực anh, lúc nghỉ ngơi ven đường đột nhiên vén áo lên rồi bảo Hàn Chinh nhìn xem tại sao núm vú mình bị ngứa, anh đi dỡ hàng hai tiếng quay lại, cậu rúc vào cổ anh hít hà, nói mình thèm muốn chết......
Sự thật chứng minh tình yêu kiểu Plato không hợp với kẻ phàm tục chỉ mới hoàn thành giáo dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-giang/3733409/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.