"Tổ tông ơi......" Hàn Chinh giơ cánh tay lên che mắt, "Em vô tư quá đi!"
Mèo Con làm nũng lắc mông, thấy Hàn Chinh không trả lời thì bò tới cạnh rồi hôn tới tấp lên môi, má và cằm anh, gấp đến độ hai mắt ứa nước, giọng nói cũng nghèn nghẹn.
"Không thích sao?"
Hàn Chinh ôm vòng eo mềm mại của Mèo Con ép sát vào người mình để cậu cảm nhận rõ nhịp đập mạnh mẽ của gậy thịt.
"Sao lại không chứ......" Hàn Chinh bất lực nói.
"Từ lúc em cởi quần thì anh đã cứng không chịu nổi rồi," Hàn Chinh xoa lưng Mèo Con như dỗ trẻ con ngủ, xoa đến xương cụt thì tiện tay vỗ mông mấy cái, "Nhưng anh sợ mình biến thành Diên Phúc Hải trong mắt người khác...... Sợ vì khoái lạc nhất thời mà đánh mất em, anh không chịu nổi lần thứ hai nữa đâu."
"Cho ông xã thêm chút thời gian được không?"
Mèo Con không biết suy nghĩ, được xoa dễ chịu thì dựa vào cánh tay Hàn Chinh mơ màng ngủ thiếp đi.
Người Bắc thường nói chưa hết mùng là chưa hết Tết.
Nhân cơ hội dưỡng thương, Hàn Chinh biến cuộc sống một nhà hai người ba bữa bốn mùa thành những ngày tháng mật ngọt.
Chớp mắt đã đến mùng hai tháng Hai.
"Một ngẩng đầu, báo hiệu mùa màng bội thu." Hàn Chinh cầm kéo cắt tóc cho Mèo Con, "Hai ngẩng đầu, phúc lộc thọ hỷ đều có đủ."
Mèo Con kiễng chân chờ câu tiếp theo, ai ngờ anh không nói nữa.
"Không ngẩng lên nữa sao?" Mèo Con hỏi.
"Đủ rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-giang/3733408/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.