Làm xong thủ tục sang tên, Hàn Chinh vẫn chưa hoàn hồn, ngồi một mình trong sảnh giao dịch, nhìn số dư ngân hàng mà dở khóc dở cười.
Ai có thể ngờ một cô nhi phiêu bạt mấy chục năm như anh vì yêu một kẻ ngốc mà dốc hết vốn liếng mua nhà ở nơi không phải quê mình chứ.
"Mình cũng xem như...... kết hôn rồi nhỉ?" Hàn Chinh lẩm bẩm.
"Nhà đâu?" Mèo Con thò tay vào túi Hàn Chinh lấy ra chìa khóa buộc dây đỏ, hớn hở reo lên, "Đây rồi!"
Thấy Tết sắp đến mà căn nhà cũ trống trơn vẫn đang chờ chủ mới trang trí, Hàn Chinh nhẩm tính rồi cấp tốc dẫn Mèo Con đến chợ đồ cũ săn hàng.
Hàn Chinh làm việc nhanh nhẹn, buổi sáng sang tên xong, buổi chiều đã trang trí nhà cũ rực rỡ hẳn lên.
Bàn cà phê mới 70% được bọc trong tấm nhựa vừa khít, ghế sofa mới 80% lót đệm trắng, TV mới 85% được treo lên tường, tủ lạnh mới 90% được lau sạch rồi cắm điện, cộng thêm một chiếc giường đôi mới 99% được trải nệm mới tinh, ga giường bằng vải cotton 100% được trải ngay ngắn.
Loay hoay bận rộn đến khi cúi người nghe thấy cột sống kêu răng rắc, Hàn Chinh mới rã rời ngồi phịch xuống sofa, vừa mệt mỏi vừa hài lòng ngắm căn nhà sáng sủa hẳn lên.
Mèo Con cũng có nhiệm vụ, nghiêm túc cầm khăn lau tủ và ngăn kéo, bụi bặm trong góc cũng không bỏ qua.
"Mèo Con giỏi quá!" Hàn Chinh giơ ngón cái với cậu, "Đến ngồi nghỉ với ông xã chút đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-giang/3651435/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.