🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Chậc, ông hầu hạ em......" Hàn Chinh bật cười, "Thật chẳng biết trời cao đất dày gì cả!"



Mèo Con vui vẻ ăn nửa cái bánh kem, còn định ăn tiếp nhưng bị Hàn Chinh cản lại, món này ngọt quá nên ăn nhiều sợ cậu nhóc bị đau bụng.



"Hôm nay nửa cái, ngày mai nửa cái." Hàn Chinh che bánh kem lại, "Mèo con nhỏ xíu mà hai ngày ăn hết cả cái bánh kem!"



"Hôm nay ăn, ngày mai cũng ăn!"



Mèo Con gật đầu rồi quy củ cất muỗng vào túi.



"Ngoan lắm."



Sau đó hai người chụm đầu xem video ngắn để giết thời gian trên xe, Mèo Con ăn uống no nê mau chóng buồn ngủ, Hàn Chinh quấn chăn cho cậu, tạo thành một tư thế thoải mái.



"Yên tâm ngủ đi, đến giờ anh gọi em dậy."



Lề mề đến mười hai giờ rưỡi khuya, Hàn Chinh nhẹ giọng đánh thức Mèo Con, hai người xách túi đồ vệ sinh cá nhân và quần áo sạch đến khách sạn trên phố.



Dạo này khách sạn chỉ cho thuê phòng ngắn hạn, chín mươi chín tệ chẳng những được ngủ đến trưa hôm sau mà quan trọng nhất là có thể tắm nước nóng thoải mái.



Nhân viên trực đêm buồn ngủ ríu cả mắt, cáu kỉnh hỏi giấy tờ tùy thân của Mèo Con, Hàn Chinh móc ví lấy ra giấy chứng nhận cứu trợ người vô gia cư do trạm cứu hộ lần trước cấp, nhân viên phục vụ bĩu môi ném lên quầy.



"Đây là giấy của tỉnh Cam Túc mà, chỗ tụi tôi đâu có xài cái này."



Giờ này không thể ra ngoài xin giấy chứng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-giang/3516493/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quá Giang
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.