Quả nhiên đã bị ảnh hưởng. Cả ngày ở ký túc xá bị những chuyện kỳ quặc của nhóm Thân Trí Nam tẩy não, nên cô mới có loại suy nghĩ kỳ quái này.
Ngu Diên tự nhủ rằng hắn vốn không có ý như vậy, rằng hắn vẫn còn là cậu nhóc chưa hiểu chuyện đời. Cô cố dằn xuống những tơ tưởng hỗn loạn trong đầu mình.
"Tinh Triều, cậu đi đo nhiệt độ trước đi." Mắt thấy hắn ở đây đã lâu, cô kìm lòng không được lên tiếng nhắc nhở. Còn hắn lại vờ như không nghe thấy, mãi đến khi bị hối thúc vài lần mới chậm chạp đứng dậy.
Dưới sự giám sát của Ngu Diên, hắn ngoan ngoãn lấy nhiệt kế để đo.
Mấy phút sau, Tạ Tinh Triều cầm nhiệt kế đến trước mặt cô: "Không cao."
38.2 độ
Thảo nào đuôi mắt và chóp mũi đều đỏ. Phát sốt thật rồi.
"Còn không cao?" Ngu Diên nói: "Cậu có mua thuốc hạ sốt chưa?"
Sức khỏe Tạ Tinh Triều từ bé đã không tốt, thường xuyên phải đến bệnh viện trong thời gian dài. Vậy nên khi hắn ngã bệnh, Ngu Diên không thể nào buông lơi cảnh giác cũng như phải hết sức thận trọng.
"Ừm." Hắn gật đầu. Dường như lo sợ cô chán ghét, hắn nói vội: "Diên Diên, tôi hiện tại không khó chịu một chút nào. Sức khỏe đã tốt hơn trước nhiều rồi!"
Về mặt này, hắn không hề muốn cô nghĩ rằng mình vẫn như hồi còn nhỏ.
Ngu Diên: "..."
Cô thở dài: "Cậu thế này, về sau biết như nào đây."
Ngu Diên không có ý nghiêm túc phê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-do-tram-me/3426580/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.