Quay trở lại chương trình sinh hoạt dưới cờ của thầy cô, tôi cúi mặt xuống nấp sau lưng Hân, gương mặt tạo nên một biểu cảm than vãn như mấy tuồng cải lương trên TV, giọng đầy nỗi oan ức cất lên:
"Nắng chết tui rồi, ma cà rồng sẽ chớt mất"
"Tóc mày nóng vãi Thư ơi, ngồi dậy đi quỷ yêu". Hân ngọ nguậy cái lưng như muốn hất tôi ra.
Tôi chu môi tỏ vẻ buồn rầu, bạn bè mấy lâu nay mà chỉ vì một cái che nắng mà bạn quát mình, bạn mắng mình, trông mà dỗi vãi cơ đấy.
Trông khi đang phải bất mãn vì nhà trường không chịu lấp mái hiện thì từ trên trời xuất hiện một bàn tay che nắng cho tôi. Tôi ngẩng mặt lên nhìn cái người đang dang tay che nắng cho mình.
"Bạn Bình! Bạn thật giống soái cưa cưa ngôn tình". Tôi đan hai tay vào nhau đưa lên mặt, biểu cảm có phần lố lăng thể hiện rõ qua nét mặt.
"Không có gì đâu, em gái à". Thằng Bình tỏ vẻ ngầu lòi, cool ngầu nhìn sang mấy em gái lớp mười
"Nhưng mà tiếc ghê bởi vì-". Tôi chưa kịp nói hết thì một chiếc áo hoodie zip lại từ trên trời rơi xuống chụp hết cả đầu tôi, mảng trước mắt tối đen như mực, vừa cởi ra thì mắt lại mờ mờ.
"Tay nào lại chứa hết cả đầu mày? Che đi". Thằng Thịnh ngẩng lên nhìn tôi, chiếc áo nó đưa tay tôi khiến tôi biết ơn rối rít, nó lại phì cười với biểu cảm của tôi.
"Anh Thịnh? Em cũng bị nắng mà? Why? Sao không đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-dao-chanh-chua/3355658/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.