Đối với hành vi khác thường bất thình lình của Đậu Tầm, Từ Tây Lâm tự dưng nhớ tới một đống đồn đại quỷ dị: trước kia có một cô bạn nuôi mèo nói, mèo nhà họ mỗi sáng dậy đều trưng vẻ mặt mưu mô, giẫm ngực cô sấn lại xem cô chết chưa. 
Đội bóng rổ còn có kẻ thích kể chuyện kinh dị từng kể gã nghe, rằng có người nuôi mãng xà khổng lồ, có một dạo mãng xà kia mỗi ngày lúc chủ ngủ đều bò lại nằm bên cạnh, chủ nó mới đầu còn rất vui, sau đó mới biết, mãng xà mỗi ngày bò tới nằm là để đo đầu chủ, phán đoán xem mình có thể nuốt trộng hay không. 
Trong lòng Từ Tây Lâm sinh ra một chút dự cảm xấu: “Làm gì thế?” 
Đậu Tầm cúi đầu ngửi ngửi cổ hắn, nghe nói “vành tai tóc mai chạm nhau” như vầy có thể thúc đẩy trao đổi hormone giữa người với người. Từ Tây Lâm giật mình, cho rằng Đậu Tầm đã phát minh ra một cách quấy rối hoàn toàn mới, lập tức chống khuỷu tay xuống giường, tính nhổm dậy ứng đối. 
Đậu Tầm: “…” 
Tiết tấu này không đúng! 
Hắn thoáng dừng một chút, cau mày nhanh chóng lướt qua đầu mớ ghi chép lộn xộn của mình, tra sót bổ khuyết, sau đó nhớ ra – phải tắt đèn, nghe nói ánh đèn dễ dẫn đến tỉnh táo và căng thẳng. 
Đậu Tầm với tay tắt đèn. 
Bốn bề tức khắc tối om, sau lưng Đậu Tầm căng lên, lòng bàn tay rịn mồ hôi, như đi thi gặp đề khó, cẩn thận tỉ mỉ, thận trọng từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424353/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.