Sau đó Từ Tây Lâm một mình mời Trịnh Thạc ăn cơm – đương nhiên, dù tệ thế nào thì Trịnh Thạc cũng không thể để gã móc tiền túi được – Từ Tây Lâm lý lẽ trình bày sự thật là mình không cần người giám hộ, thế rồi để thể hiện mình “thành thục đúng mực”, không có ý giận hờn oán trách, gã bịt mũi trao đổi cách liên lạc với Trịnh Thạc.
Tiếp đó Từ Tây Lâm vùi đầu vào núi sách bị lơ là đã lâu.
Việc ôn tập lớp 12 của Lục Trung tiến hành theo ba vòng, vòng thứ nhất là giáo viên các môn giảng một lần từng câu từ đầu đến cuối tất cả nội dung, là giai đoạn ôn tập quan trọng nhất, đặc biệt nhằm vào loại học sinh cầm tinh con chuột “rút chân là quên” như Từ Tây Lâm. (Chuột bị mắc bẫy thoát ra hôm sau gặp bẫy vẫn tiếp tục thò chân vào, chẳng nhớ chuyện bị kẹp chân)
Nhưng Từ Tây Lâm bận rộn xong việc nhà mình, lại chán chường một thời gian rất dài, thoắt cái mà thu qua đông tới, tuyết sắp rơi luôn rồi.
Đề ôn tập Từ Tây Lâm dồn lại không làm có thể chất đầy một cái thùng to một mét khối, nhất thời thật sự là muốn bù cũng chẳng biết phải bù từ đâu.
Cùng lúc đó, di chứng khi đắm chìm trong mớ phim tạp nham và sách truyện giải trí cũng đều hiển lộ ra.
Để đại chúng và dễ hiểu, lượng tin tức trong những tiểu thuyết đó đều rất ít, có thể xem lướt qua, lúc đọc Từ Tây Lâm cũng chẳng để ý mấy, lướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424318/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.