Từ đó về sau, Đậu Tầm mỗi ngày đều chờ Từ Tây Lâm đi học.
Quần chúng cả lớp trước sau giật mình hai lần.
Lần thứ nhất là từ sau kỳ thi tháng, vị trí “Trạng nguyên” mà Hoàng đế lớp họ thay phiên làm liền trở thành lãnh địa cá nhân của con trâu nào đó, bất kể thi lớn thi bé, trâu ta luôn một thớt rẽ bụi, bóng lưng thôi khỏi cần phải nói – đến móng còn chẳng thấy nữa là.
Từ đó Đậu Tầm có thêm một biệt danh, gọi là “Đậu tiên nhi”… Đương nhiên, sau đó gọi thời gian dài, kính xưng này dần dần bị bẻ cong thành “Đậu hạm nhi”, đây là chuyện về sau. (Tiên và hạm đọc gần giống nhau, hạm nhi là nhân bánh, đậu hạm nhi là nhân đậu)
Lần thứ hai, là biết được Đậu đại tiên đang ở nhà Từ Tây Lâm.
Mọi người nhao nhao bày tỏ sự tán dương cao độ với Mặt Dày thần công vũ nội vô địch của Từ Tây Lâm – loại hoa cao lãnh như Đậu tiên nhi cũng có thể bị gã hái!
Đặc biệt là gã còn chẳng rõ mình đã hái như thế nào.
Ngay cả Ngô Đào nghe nói, cũng chua chát biểu đạt sự bội phục với Từ Tây Lâm.
Mới đầu, Từ Tây Lâm rất nở mặt nở mày vì việc này, sau đó gã nhanh chóng phát hiện ra là mặt mày này hơi nặng nề.
Đầu tiên là không ngủ nướng được nữa.
Một ngày nọ, phu nhân Từ Tiến tình cờ do sự cố mà đi muộn phát hiện, trò Đậu Tầm mỗi sáng sớm đều lấy một quyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424292/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.